Không lẽ người mà bọn họ muốn nhắm đến là tôi?..."
Quả nhiên, việc cô gái kia cố ý dẫn tôi đến ngồi chung bàn từ đầu hoàn toàn không phải ngẫu nhiên. Sẵn sàng ra tay trong một lễ cưới lớn như vậy, không phải phía sau có người chống lưng đó chứ?
Trái với bản thân hiện tại, Lục Tưởng Hàn ở bên cạnh lại trưng ra bộ mặt ung dung, ánh mắt ngập tràn ý cười thoáng chốc quét qua tôi.
" Cô là người trực tiếp ngồi chung với bọn họ, việc này không phải cô rõ nhất sao?"
Tôi nghe xong liền bĩu môi đầy ý trào phúng, vốn cho rằng kiểu người như hắn trước sau đều rất có lập trường, sau cùng lại đưa ra câu trả lời khách quan như vậy.
Tiết Phương cùng cô gái kia trước mặt niềm nở như vậy, sau lưng lại nhẫn tâm hạ thuốc vào rượu, việc này tôi một chút cũng chưa từng nghĩ đến.
" Kiều Vũ vốn dĩ không phải mục đích ban đầu lại vô tình trúng bẫy, Tiết Phương cùng cô gái kia cứ như vậy mà bỏ qua cho mình sao?"
Tâm tình trước sau không đồng nhất, bất giác khiến bản thân vô tình lẩm bẩm trong miệng.
Thiết nghĩ, nếu như lúc đó thật sự uống cạn ly rượu kia, có phải hiện tại đã giúp họ thỏa mãn mưu đồ bất chính không?
Có thể đây chỉ là một phần nhỏ trong kế hoạch của họ, việc con mồi có mắc bẫy hay không đều không quan trọng."
Lục Tưởng Hàn khoanh tay lại, không nhanh không chậm đáp, ngay cả khi câu hỏi này không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-khi-em-truong-thanh/3730916/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.