Mãi đếnkhi Trình Vũ Phi cởi nút áo sơ mi của anh, Tô Nhất Minh mới như tỉnh sau cơnmơ, “Vũ Phi, em định…định làm gì vậy?”
“Anhchẳng phải nói trên người anh không có chút thịt thừa nào sao? Để em kiểm chứngmột chút.”
Tô NhấtMinh từ từ nâng cằm Trình Vũ Phi lên, cô quả thật là nhân tài, mặt không chútbiến sắc, không xấu hổ cũng chẳng có vẻ gì là đùa giỡn, “Thì ra anh đã tìm đượcmột bác sĩ háo sắc? Vậy cũng tốt, ông ba bị gặp bà mẹ mìn, đúng là trời sinhmột cặp…”
TrìnhVũ Phi vẫn tỉnh bơ, véo vào bắp tay anh một cái. Tô Nhất Minh la thất thanh, “Bácsĩ Trình, em hạ độc thủ như vậy sao? Có phải đã điểm huyệt rồi không? Sao lạiđau thế chứ?”
“Đây làhuyệt thần kinh quay. Dây thần kinh quay bắt đầu từ chỗ này nên chỉ cần ấn nhẹmột cái là đã đau buốt.”
“Đâuphải là ấn nhẹ! Tay em độc quá đấy bác sĩ ạ, lại còn trái tim ác nữa chứ!” TôNhất Minh uất ức làu bàu, cắn răng xuýt xoa, rồi bẻ quặt tay Trình Vũ Phi raphía sau, áp sát người cô, “Vũ Phi…ít ra em cũng phải để anh chủ động chứ…”
TrìnhVũ Phi nhắm mắt lại, toàn thân run rẩy, cô vẫn thấy có chút sợ hãi. Tô NhấtMinh dịu dàng hôn cô, từ môi đến tai, rồi thì thầm, “Đừng sợ…sẽ rất vui vẻ, anhbảo đảm…”. Vũ Phi trong vòng tay anh lại càng run rẩy, Tô Nhất Minh phải vất vảlắm mới kìm được lý trí, trầm tư một lúc, tiếp tục trấn an cô, “Vũ Phi, thật raanh…”
Phíangoài có tiếng gõ cửa, Trình Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/den-day-nao-bac-si-cua-anh/2561854/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.