Luke cho xe đỗ xịch trước căn cabin đèn đóm sáng choang của Irene, anh tắt máy rồi xuống xe.
Irene trông theo anh đi vòng ra trước xe để mở cửa phía bên nàng. Nỗi mong chờ đến đáng sợ cùng niềm phấn khích lạ lẫm cứ sôi lục bục trong nàng. Liệu đêm nay anh có lại hôn nàng?
Thật nực cười. Nàng đang cư xử như một cô bé tuổi teen trong buổi hò hẹn nghiêm túc đầu tiên. Chỉ có điều là cả đời nàng chưa từng có cảm giác như thế này trong bất cứ lần hẹn hò nào cả, Irene tự nhủ.
Cửa xe mở ra. Trước khi nàng kịp vặn vẹo mình leo ra khỏi ghế ngồi, thì hai bàn tay Luke đã đặt lên eo nàng, khít khao, chắc chắn và mạnh mẽ. Anh nhấc bổng nàng ra ngoài rồi nhẹ nhàng đặt nàng đứng xuống đất như thể nàng vô trọng lượng.
Luke đi theo nàng đến hàng hiên trước, không nói một lời nào. Tình trạng hồi hộp này rồi sẽ làm nàng nghẹt thở mất thôi. Anh cầm lấy chìa khóa của nàng mở cửa trước ra.
“Lái xe đến Santa Elena mất khoảng một tiếng,” anh bảo. “Chúng ta sẽ cần có thời gian để làm thủ tục nhận phòng, gặp gỡ gia đình rồi thay quần áo sửa soạn cho buổi tiệc lớn. Cô thấy sao nếu chúng ta rời khỏi đây vào lúc một nghìn năm trăm nhỉ?”
Irene bước chân đến ngưỡng cửa rồi quay lại đối mặt anh. “Khi ấy là mấy giờ trong đời thực thế?”
Khóe miệng anh cong lên giễu cợt. “Ba giờ chiều.” Nàng khoanh tay tựa một bên vai lên khung cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-thao-thuc/2386600/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.