Lệ Mặc Xuyên không quay đầu lại, bước lên ghế sau, đợi đến khi ngồi vào trong xe mới ngẩng đầu lên, lạnh lùng liếc nhìn vệ sĩ đang đứng ngoài xe.
"Nếu là Bùi Phượng Chi, hắn ta sẽ làm việc sạch sẽ hơn, tuyệt đối sẽ không dễ dàng để lộ sơ hở như vậy. La Kỳ, đừng để chuyện riêng tư ảnh hưởng đến công việc, ưu điểm của cậu là cẩn thận tỉ mỉ, hãy giữ cho tốt, đừng đánh mất."
La Kỳ nghe ra sự nghiêm khắc trong lời nói của Lệ Mặc Xuyên, anh ta lập tức cúi đầu, không dám nhắc đến chuyện của Bùi Phượng Chi nữa.
"Xin lỗi Lệ tiên sinh, là tôi lỗ mãng."
Tài xế đóng cửa xe.
La Kỳ nghe ra lời cảnh cáo của Lệ Mặc Xuyên, anh ta không muốn để lại ấn tượng xấu trong lòng Lệ Mặc Xuyên, sợ ảnh hưởng đến tiền đồ của mình, vội vàng tiến lên vài bước, cúi người hỏi Lệ Mặc Xuyên qua cửa kính xe:
"Lệ tiên sinh, chúng ta có cần tiếp tục tìm tung tích của Thất tiểu thư không? Giang Thành này quá nguy hiểm, hay là chúng ta cứ..."
Lệ Mặc Xuyên cười lạnh một tiếng.
"La Kỳ, tôi thấy cậu thật sự không muốn sống nữa rồi!"
La Kỳ lùi lại vài bước, sắc mặt khó coi, cúi người liên tục xin lỗi.
"Xin lỗi, là tôi không tốt, tôi sẽ lập tức phái người tiếp tục tìm kiếm!"
La Kỳ vẫn luôn cúi đầu, chiếc xe đã lao đi, xả đầy khói bụi vào mặt anh ta.
La Kỳ chậm rãi ngẩng đầu lên, cuối cùng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737813/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.