Ngay sau đó, sắc mặt Đường Nguyễn Nguyễn càng trở nên khó coi hơn.
Cô lấy điện thoại ra định gọi cho Diệp Ninh Uyển, Diệp Cảnh Dực chạy lại mấy bước, nắm lấy tay Đường Nguyễn Nguyễn.
"Đừng gọi cho mẹ, dì Nguyễn Nguyễn, chúng ta về nhà trước đi, dì yên tâm, anh Tiểu Tinh Tinh nhất định sẽ không sao đâu!"
Đường Nguyễn Nguyễn nhíu mày, không đồng ý lắc đầu.
"Sao được chứ, sao mình có thể để Tiểu Tinh Tinh ở ngoài một mình được? Thằng bé mới năm tuổi, lỡ như xảy ra chuyện gì thì làm sao?"
Diệp Cảnh Dực đành phải đưa điện thoại của mình cho Đường Nguyễn Nguyễn xem.
"Dì Nguyễn Nguyễn, nếu dì thật sự không yên tâm thì chúng ta đi đón em Tiểu Tinh Tinh về thôi."
Đường Nguyễn Nguyễn nhìn màn hình điện thoại Diệp Cảnh Dực đưa tới trước mặt, trên đó là một bản đồ, trên bản đồ có một chấm đỏ nhỏ lúc này không di chuyển, đó chính là vị trí của Tiểu Tinh Tinh.
Đường Nguyễn Nguyễn nhớ ra điện thoại của mình đã bị hỏng, bèn hỏi Diệp Cảnh Dực:
"Dực Dực, bây giờ con có thể liên lạc với Tiểu Tinh Tinh không?"
Diệp Cảnh Dực gật đầu.
Tút tút tút.
Điện thoại đổ chuông vài tiếng đã nhanh chóng được kết nối, giọng nói trẻ con của Tiểu Tinh Tinh vang lên ở đầu dây bên kia.
"Dực Dực!"
Lúc này Tiểu Tinh Tinh đang được vệ sĩ đưa ra khỏi phòng bao, không lâu sau đã nhận được điện thoại của Diệp Cảnh Dực.
Nhưng vì có người xung quanh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-tan-hon-nu-hon-cua-nguoi-chong-thuc-vat-khien-toi-nghet-tho/3737814/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.