Hoàng Lư mơ một giấc mơ rất dài.
Trong mơ là khung cảnh cô quen thuộc nhất: những giá vẽ bằng gỗ chất đống ngổn ngang trên sàn nhà, mỗi giá vẽ đều dính đủ các loại màu sắc khác nhau; hộp sơn, bảng màu, xô và cọ vẽ vương vãi khắp nơi; trong thùng rác chất đầy khăn giấy vo tròn dính sơn.
Bình thường xưởng vẽ đều bừa bộn như vậy, chỉ đến lúc bị giáo viên kiểm tra, họ mới miễn cưỡng dọn dẹp đối phó.
Nhưng ngay khi giáo viên rời đi, chưa tới nửa tiếng, khắp nơi lại trở về như bãi chiến trường.
Hoàng Lư cứ liên tục vẽ, bên tai vang lên những giọng nói khác nhau lặp đi lặp lại cùng một câu: "Cô không có thiên phú", "Cô không có thiên phú", "Cô không có thiên phú", "Cô không có thiên phú"......
Cô rất vội, giống như bị thứ gì đó thúc giục khiến bản thân không thể dừng lại được, cọ bút liên tục rơi xuống toan vẽ. Cuối cùng, Hoàng Lư nhận ra hoa văn trên bức tranh, đó là tác phẩm duy nhất cô trưng bày ở triển lãm, một tác phẩm không được ai chú ý đến.
Hoàng Lư giật mình tỉnh giấc, trên người phủ một lớp mồ hôi mỏng.
Mở mắt ra, cô thấy mình đang ở một nơi hoàn toàn xa lạ.....
Phòng ngủ với tông màu xám là chủ đạo, trên tường có những hoa văn tinh tế. Nội thất rất trang nhã, không quá đơn điệu nhưng cũng không quá phức tạp. Sự kết hợp vô cùng thoải mái, là kiểu phong cách chỉ nhìn qua đã thấy thích.
Rất nhiều người có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-suong-mu/3434566/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.