Bạn đang đọc truyện Đêm Sương Mù của tác giả Thù Vỉ.
Năm ấy gặp được Mạnh Yến Lễ là khi Hoàng Lư được 20 tuổi.
Đêm đó, bên cạnh bờ biển, lớp sương mù dày nặng kia nhuư muốn che phủ cả bầu trơi.
Mạnh Yến Lễ vỗ đầu cô: "Bất nhạc tổn niên, trường sầu dưỡng bệnh*. Tuổi còn nhỏ mà sao lại có nhiều tâm sự như vậy?"
Hoàng Lư vẫn luôn cảm thấy tên của mình không đủ thời thượng.
Nhưng cô đã nhận được một bó hoa rất đặc biệt, giống như làn sương khói hồng nhạt nở quanh cành cây vậy.
Anh nói, hoa này giống như em, tên Hoàng Lư, cũng là "Người tình trong sương mù".
*Bất nhạc tổn niên, trường sầu dưỡng bệnh: Xuất phát từ bài thơ "Nhàn cư phú" của Canh Tín thuộc triều đại Bắc Chu. Có nghĩa là lúc nào cũng sầu muộn thì tuổi thọ sẽ ngắn lại, buồn rầu mãi thì sinh ra bệnh tật, khuyên mọi người nên cởi mở và lạc quan.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêmNhất Thành Xuân Lộng hay Ôn Kiều Ngã Vào Lòng Tôi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.