Lễ vừa xong cũng là 10h30 sáng, sáu người họ còn đang tính ra ngoài thì Hoài Thu ở phía sau gọi tên Tường Phú.
"Tụi tao ở ngoài chờ mày.'' Vĩ An đứng cạnh cậu nói.
"Ơ đừng nói là quen rồi nha?" Hà Nhi không giấu được sự tò mò lén quay lại sau nhìn thì thấy hai người kia đang đứng nói chuyện với nhau.
"Nhanh vậy... vậy mà mấy hôm trước tao còn tưởng ờm thôi bỏ đi.'' Thành An tính nói gì đó lại xua tay lảng sang chuyện khác.
Hiền Nhân không xen vào câu chuyện bọn họ đang nói, điện thoại trong túi reo lên nên cô lấy ra bắt máy.
"Ra chưa? Hôm nay anh đón.'' Tiếng Trung Quân truyền qua điện thoại.
"Em đang ra, đợi em chút.'' Tắt máy đi Hiền Nhân tạm biệt mọi người rồi ra ngoài trước.
Ngồi trên xe về nhà mà tâm trí Hiền Nhân đặt ở đâu cũng không biết, Trung Quân nói cái gì cô cũng không ừ hử hay đáp một tiếng.
"Ê Sữa? Nãy giờ có nghe gì không?''
"..."
Im lặng một hồi đột nhiên Hiền Nhân lên tiếng, "Anh hai! Em muốn ăn kem ngay đối diện hồ nước.''
"Ờ... muốn thì ăn.''
Trung Quân chở Hiền Nhân tới nơi rồi tự đi bộ qua đường mua kem cho cô
Hôm nay trời mát mẻ chứ không nắng gắt mà Hiền Nhân vẫn buồn bực khó chịu trong người. Đang lúc không vui Hiền Nhân ngồi trên ghế đá cứ đung đưa đá chân xuống mặt đất, chân cô vô tình đá ngược ra sau, trúng phải cái thùng carton.
Hiền Nhân đứng dậy rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-sua-nau-thanh-tinh-yeu/3553537/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.