Chương trước
Chương sau
Mòn mỏi suốt một tuần hơn cuối cùng cũng có kết quả tổng kết cả năm. Nhưng mà lần này Tường Phú chỉ đứng top 5 của khối thôi.

Nguyên nhân được bạn cùng bạn của cậu tìm hiểu là từ lúc sang học kì hai, cậu không còn thời gian để học văn mẫu môn Văn nữa mà phải tập trung ôn môn Lí. Điểm cuối kì môn văn là thứ đã lôi Tường Phú xuống, vỏn vẹn 6,8.

"Tao lên được bảng xếp hạng khối rồi này, ngầu không?'' Khôi Nguyên ngồi đằng sau khều hai người Hiền Nhân với Tường Phú để khoe kết quả, gương mặt đầy hãnh diện giơ màn hình điện thoại lên.

Giang Khôi Nguyên 10A2 ở vị trí thứ 10 khối.

"Ừ em ngầu lắm, có muốn lên đây thay cô sinh hoạt cho ngầu hơn không?'' Tiếng cô Hà từ trên bục giảng truyền xuống cùng với ánh mắt 'trìu mến' dành cho Khôi Nguyên.

Khôi Nguyên vừa bị cô nhắc vừa bị cả lớp cười mà phải ngậm ngụi cất thành tích của mình vào tiếp tục nghe cô Hà nói. Vậy là 28/5 sau khi làm lễ tổng kết bọn họ sẽ chính thức nghỉ hè.

"À cô quên, những bạn nào muốn thi Olympic 11 thì cứ đăng kí luôn bây giờ với giáo viên bộ môn nhé. Hình như là sẽ bắt đầu sau khi lớp 12 thi tốt nghiệp xong. Được rồi ra chơi đi.''

"Mày thi tiếp mà đúng không?'' Hiền Nhân lấy một ngón tay gõ gõ vào cánh tay Tường Phú hỏi.

"Ừm chắc vậy, còn mày?" Tường Phú gật đầu trả lời.

"Có đăng kí, tao muốn biết cảm giác được đeo huy chương vàng sẽ oai như thế nào.''

Tường Phú gật đầu không nói gì, rồi cúi người xuống balo dưới chân. Hiền Nhân thôi không nói nữa mà quay ra cửa sổ ngắm cảnh bên ngoài.

Phía bên ngoài cửa sổ nhìn xuống là bãi để xe sau của trường, ngay đó trồng một cây phượng, lầu hai chỗ Hiền Nhân ngồi vừa hay nhìn ra ngang tầm mắt với ngọn cao nhất của cây.

Nhìn cành cây đã bắt đầu có một vài hoa đỏ rực xuất hiện, trong lòng Hiền Nhân bỗng dưng lên cảm giác bâng khuâng, ngỡ ngàng kì lạ.

Vậy là một trang nhật kí tại nơi đây được khép lại rồi à... trôi qua thật nhanh nhưng cũng thật chậm.

Còn đang đắm mình trong dòng suy nghĩ thì trên cổ xuất hiện vật thể lạ, cô giật mình cúi xuống nhìn thử thì thấy mình đang đeo cái huy chương vàng.

Hiền Nhân ngơ ngác xoay đầu lại nhìn Tường Phú chỉ thấy cậu đưa tay lên xoa xoa cổ đảo mắt nhìn cô cười mỉm.

"Sao đeo cho tao?'' Hiền Nhân cầm mặt huy chương lên nhìn cậu hỏi.

"Trông oai lắm. Tặng mày làm động lực cố gắng nhưng đừng cố quá mà hại sức khỏe.''

Hiền Nhân cũng không ngờ cô chỉ nói bâng quơ thôi nhưng Tường Phú lại đưa luôn cho cô huy chương vàng của cậu. Thật sự là càng lúc càng biết làm cho người ta thêm rung động mà.

"Lại đây chụp với tao một tấm hình cùng cái này đi'' Hiền Nhân lắc lắc cái huy chương trên tay rồi lấy điện thoại trong hộc bàn ra chụp cho hai người.

"Xích vào một chút nữa đi cho thấy hết gương mặt chứ.'' Hiền Nhân cầm máy điều chỉnh góc độ, cô nhích người ra sau gần Tường Phú hơn.

"Động lực được lưu giữ trong đây rồi nè, còn cái này mày giữ lại đi, đây là thành quả vất vả của mày mà.'' Hiền Nhân tháo huy chương trên cổ mình xuống kéo lấy tay Tường Phú đặt vào trả cho cậu.___

Trường của bọn họ những người xếp trong top 10 khối sẽ được nhận thưởng trước toàn trường.

Khối 10 được gọi lên cuối cùng, 10A2 thì có Tường Phú, Khôi Nguyên, Hiền Nhân. Vừa ôm quà đi về chỗ thì bọn họ đã gặp một bạn nữ đứng chặn lại.

Cô bạn đứng trước mặt Tường Phú nói, "Mình có cái này muốn nói với bạn.''

Khôi Nguyên thấy vậy nên kéo Hiền Nhân đi trước, "Vậy tụi tao về lớp trước đây.''

"Bạn đó là ai vậy?'' Hiền Nhân ngoái đầu lại sau rồi tò mò hỏi Khôi Nguyên.

"À bạn này học bên 10a5 tên gì ấy nhỉ để tao nhớ, hình như là Hoài Thu.''

"Sao mày biết?''

Khôi Nguyên bật cười trả lời, "Bạn này trước cũng trong đội tuyển nè, mà xui là lúc thi lọc bạn xếp thứ 4 nên bị loại.''

"À... ra vậy.'' Hiền Nhân quay đầu lại đằng sau nhìn thêm chút nữa, rõ là bạn này so với Hà Nhi cũng gọi là một chín một mười rồi, đến con gái nhìn còn thấy thích nữa là...

Trong lòng Hiền Nhân bất giác như có tảng đá lớn mới từ trên trời rớt ầm xuống, nặng nề khó chịu vô cùng.

"Ủa Tường Phú đâu?'' Hà Nhi nhìn hai người đang về hàng thắc mắc hỏi.

"Gặp bạn bên 10a5 nói chuyện rồi.'' Khôi Nguyên ngồi vào chỗ rồi trả lời cô, nhìn sang phải thì thấy Tường Phú từ từ đi tới, "À nó về rồi kia kìa.''

Tường Phú đi về tới ngồi ngay ghế ở giữa Hiền Nhân với Thành An.

"Ô được tặng quà nữa kìa.'' Hà Nhi bị hộp vuông gắn cái nơ đỏ trên tay Tường Phú làm cho chú ý.

"Hoài Thu tặng hả?" Khôi Nguyên ngồi hàng kế bên cũng nhìn thấy.

Tường Phú gật đầu.

Hiền Nhân đương nhiên nghe thấy, nghe rất rõ từng câu thoại của bọn họ ở đằng sau là khác nhưng không quay xuống, ánh mặt tập trung với tiết mục biểu diễn trên sân khấu mặc dù không biết họ đang biểu diễn cái gì.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.