Sáng hôm sau những học sinh đi thi phải có mặt trên trường trước 5h45 sáng.
Trời ngoài đường lúc này còn chưa sáng hẳn Hiền Nhân đã được anh hai chở tới trường.
"Thi tốt có thưởng, ok?'' Trước khi đi Trung Quân nói với cô.
"Ok hứa không có nuốt lời đó.'' Hiền Nhân vui vẻ tạm biệt anh rồi đi vào trường.
Trời tối quá Hiền Nhân không thấy rõ, hội trường cũng chưa mở cửa bật đèn, lần mò một lúc cuối cùng Hiền Nhân cũng ngồi được trên ghế đá cách hội trường không xa.
Trường của Hiền Nhân trồng nhiều cây, mà toàn là mấy cây cao, tán lớn, nên trời mà chưa sáng hẳn thì cũng như trời tối.
Nghe có tiếng học sinh rồi nhưng mà không biết có ai của lớp Hiền Nhân tới chưa nữa.
Từ ánh sáng của mấy cái đèn năng lượng mặt trời gắn gần đó, Hiền Nhân thấy có bóng người đang đi tới gần cô.
Bóng đó đi tới càng gần Hiền Nhân mới mơ hồ nhìn ra được vóc dáng Tường Phú. Đến khi nhìn hai người thấy mặt nhau, cậu đang tính ngồi xuống cái ghế bên cạnh lại đứng thẳng dậy, vòng người đi qua phía ghế đối diện.
Hiền Nhân còn đang tính làm lành bắt chuyện chào cậu lại bị hành động của cậu làm cho đơ người.
Cũng không biết ai thôi thúc mách bảo, hay chắc nhờ mấy lời nói thông não của Hà Nhi nhai nhãi suốt từ chiều qua tới tối đêm mà Hiền Nhân đứng dậy ôm cặp đi qua phía ghế đối diện kia ngồi xuống kế Tường Phú.
Tường Phú nhìn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-sua-nau-thanh-tinh-yeu/3553530/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.