"Đau!" Trì Niệm kêu lên nửa thật nửa giả, buông tay ra xoa xoa chỗ vừa bị Hề Sơn véo.
Làn da hơi nóng lên, không biết là do đối phương ra tay quá mạnh hay là do cậu đang thẹn thùng, Trì Niệm cau mày tỏ vẻ khó chịu, nhưng tim lại đập nhanh hơn, dồn dập đến mức khiến cả người cậu run lên.
Bị... Hề Sơn véo má rồi.
Cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất, nhưng vẫn còn bằng chứng cho thấy chuyện này vừa mới xảy ra.
Trì Niệm nhìn vào gương chiếu hậu, cậu là người dễ bị lưu lại dấu vết, lúc này chỗ đó đỏ ửng lên.
Còn đỏ hơn cả chỗ đó là vành tai bên kia mà Hề Sơn không nhìn thấy.
Trước đây Hề Sơn chưa từng có hành động thân mật nào với cậu, ngoại trừ lần trước siết nhẹ tay cậu, cùng lắm là chạm nhẹ vào ngón tay khi đưa đồ cho cậu. Có phải cậu đã nghĩ quá nhiều rồi không? Hành động véo má có chút mạnh bạo này, nằm ở ranh giới mong manh giữa trêu chọc và thân thiết, giống như động tác huých vai giữa những người bạn thân, nằm trong phạm vi tình bạn, nhưng mức độ thân thiết lại vượt xa những hành động khác.
Tình bạn, hai chữ này vang lên khiến Trì Niệm không phân biệt được mình đang vui hay buồn.
Làm bạn bè tất nhiên là rất tốt, nhưng liệu cậu có thể kìm nén được tình cảm của mình không?
Quan điểm tình cảm của Trì Niệm rất đơn giản và thuần khiết: khi yêu nhau thì cố gắng hòa hợp với nhau hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-nay-em-o-duc-linh-cap/3726652/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.