Tinh Lam có thể nói tuổi thơ cô là bất hạnh. Vừa mới chào đời, vì khó sinh mà mẹ qua đời, cô mồ côi mẹ. Đến năm 6 tuổi ba có vợ mới ném Tinh Lam cho bà nội nuôi, cô mồ côi cha. Lên 12, cũng do tuổi già mà bà bỏ lại cô một mình giữa thế giới xa hoa lạnh lẽo, bây giờ cô không còn ai cả.
Vốn phải như bao những đứa trẻ khác sẽ có tuổi thơ tươi đẹp, thì giờ bươn chảy kiếm tiền lại là điều hiển nhiên, mà một đứa trẻ mới tuổi 12 thì có chỗ nào điên mà nhận, ừ thì là bán vé số, ban đầu những người hạnh phúc họ sẽ san sẻ tình thương mà ủng hộ, nhưng cô cũng biết là không nhiều người như thế, vẫn luôn tồn tại nhiều đứa trẻ bất hạnh lại phải gắn mac người lớn, nên mỗi lần dù cho vé số bị cướp hay tiền bị vơ đi, dù cho đêm đấy có đói meo cả bụng phải đi lục thùng rác thì vẫn luôn tươi cười tự nhủ:
- Day!Day!! hôm nay, mình lại giúp được thêm một người không phải chịu đói nữa rồi, bà hẳn sẽ tự hào lắm!!..
................
Tháng 1/2010, cuộc sống nghèo khó mà vui vẻ của cô cứ thế kéo dài suốt hơn 1 năm trời.
Hôm nay cũng như bao ngày, cũng đi bán vé số, cũng bị cướp, nhưng lần này cô may mắn được một ông chú tầm 40 tuổi thấy được nên nhanh chân chạy lại đuổi tên cướp kia đi, bị hắn lấy đi hết cọc vé số nhưng không lấy tiền, chú kia tính đuổi theo, nhưng dù đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-long-yeu-moi-tinh-dau-20-nam/2878927/chuong-17.html