Chẳng hiểu lí do nào mà đứng trước người đàn ông này, cô hoàn toàn không thể đọc được suy nghĩ của hắn. Nhưng cô cũng không quan tâm là mấy.
- Ly Vân:* Mặc vậy, không đọc được suy nghĩ thì cũng thừa biết anh cũng như bao người khác, cũng nghĩ tôi phiền phức, chán ghét thôi.*
Nhìn Vương Vu yên lặng được một lúc, cô mới tò mò hỏi:
- Ly Vân: Không được ạ?
- Vương Vu: Nếu tôi nói không được thì cô có rời khỏi không?
- Ly Vân: Thì tôi sẽ rời khỏi đây như ý anh muốn.
- Vương Vu: Rồi cô sống kiểu gì khi không mang theo tiền hả?
- Ly Vân: Thì tôi sẽ vừa tìm việc vặt nào đó rồi xin chỗ ở.
Vương Vu đần mặt ra nhìn cô.
- Vương Vu: *cái kế hoạch điên rồ gì vậy?*
- Vương Vu: *Tại sao hôn phu của mình lại ngu ngốc như vậy?*
- Vương Vu: * Có thật là cô ấy không vậy??*
****************
Nhớ lại bữa tiệc đính hôn:
Ly Vân trong bộ váy sang trọng luôn khoác tay anh đi chào hỏi khách khứa trông thùy mị, nhẹ nhàng, đoan trang.
Giờ nhìn lại cô:
Vương Vu:*Không thể tin được, cô lại là người cố chấp như vậy*
Ngắt dòng hồi tưởng, giọng nói cô phát ra.
- Ly Vân: Nhưng mà.. Anh cũng không thể từ chối tôi đâu.
- Vương Vu /vẻ mặt hơi bất ngờ/: Sao cô lại nghĩ vậy?
- Ly Vân / cười nhẹ/: bởi vì... anh... GHÉT TÔI MÀ
Cô lại cười khổ nói;
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-long-yeu-moi-tinh-dau-20-nam/2878929/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.