Chuyển ngữ: Yeekies ___ Biệt lai vô dạng? Sắc mặt Mục Đường Phong vẫn còn tái nhợt, y nhìn nam tử trước mặt, quan sát hồi lâu vẫn không thể tìm được ký ức nào liên quan đến người này. Dung mạo nam tử này quá đỗi xuất chúng... nếu thực sự đã từng tiếp xúc, y không thể nào không nhớ được. "Công tử là...?" Nam tử áo đen trước mặt khẽ mỉm cười, "Tại hạ Tạ Hàm Ngọc." "Công tử may mắn từng giúp đỡ tại hạ, người sang mau quên... có thể công tử không nhớ, nhưng ta thì vẫn luôn ghi nhớ." Mục Đường Phong lại suy nghĩ cẩn thận hồi lâu, vẫn vô vọng, đành lắc đầu với nam tử áo đen. "Không sao." Tạ Hàm Ngọc nhẹ nhàng cười, "Mục công tử thấy trong người thế nào rồi? Vừa nãy ta thấy ngươi nhắm chặt mắt, sắc mặt rất đau khổ, trông như bị bóng đè. Thế nên ta đã tự ý đánh thức ngươi dậy." Cảm giác lồng ngực bị nước dìm dường như vẫn còn vương vấn, Mục Đường Phong ho khan vài tiếng, thầm nghĩ hóa ra là bị bóng đè. Y nhớ lại nam tử đã gặp ở đình trong mộng, cuối cùng hình như chính nam tử đó đã cứu y. Mục Đường Phong nhìn vào y phục của Tạ Hàm Ngọc, chiếc áo dài màu đen thêu hoa văn hồ ly và hải đường, quả nhiên giống hệt trong mộng. Y mở miệng, có người đi cùng khiến y an tâm hơn một chút, bèn nói, "Ngôi miếu này quỷ dị, ta bị bóng đè có thể liên quan đến tà thần bên trong. "Công tử vô tình lại cứu ta một mạng." Mục Đường Phong ôn hòa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702609/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.