Chuyển ngữ: Yeekies ___ Mục Đường Phong tắm hơn nửa canh giờ mới từ phòng tắm bước ra, mặt bị hơi nước xông cho ửng đỏ, mặc một chiếc áo lót vải gai màu trắng rộng thùng thình. Tạ Hàm Ngọc liếc nhìn, loại vải đó trông có vẻ thô ráp và cộm người, giống như sợi gai dầu từ cây đay dệt ra, không biết tên này chịu đựng kiểu gì. Hắn chợt nhớ đến lời nhắc nhở của Công Đức Lục, rằng người này là Kim Thiền chuyển thế, mười đời làm người tốt dưới tòa Phật Tổ. Hễ có chuyện gì y cũng nghĩ cho người khác, gặp chuyện thì nhẫn nhục chịu đựng như một chiếc bánh bao nhân đậu đỏ, tự an ủi bản thân. Rồi khi gặp lại kẻ bắt nạt mình, y vẫn không tiếc lòng giúp đỡ. Tạ Hàm Ngọc thầm nghĩ đây là loại thiếu tâm nhãn gì đây... nhưng trên mặt vẫn giữ nụ cười ôn hòa, nói với Mục Đường Phong, "Lát nữa ta phải ra bến sông xem thuyền, công tử có muốn đi cùng không?" Mục Đường Phong đang tìm áo khoác ngoài trong hành lý của mình, gật đầu nói, "Ta đi cùng công tử." Y liếc thấy Tạ Hàm Ngọc nhìn vào hành lý của mình, hành lý chỉ là một tấm ga trải giường cũ bọc lại, trên đó còn có mấy miếng vá màu sẫm. Mục Đường Phong cảm thấy ngại, lấy chiếc áo khoác ngoài màu xanh nhạt đã sờn trắng từ trong hành lý ra, nghĩ một lát, lại cầm theo túi tiền. Áo tuy rách rưới nhưng không thể che lấp được vẻ ngoài tuấn tú của y. Làn da trắng nõn như ngọc, hàng mi cong vút hơi hếch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dem-khuya-moi-to-tuyet-day/4702610/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.