Sáng hôm sau khi nàng thức dậy, cả người ê ẩm vô cùng, thuốc đã hết tác dụng, nhưng vẫn còn đâu đó dư tàn.
Trầm Nghị truyền thái y ngay sau khi nàng tỉnh, bắt mạch kiểm tra sức khỏe cho nàng.
Thái y bước vào trong, trên long sàng là Tịch Dao đang nằm mệt mỏi, chỉ để lộ cổ tay ra ngoài để thái y chẩn mạch.
Chẩn xong, vị thái y đó lui ra ngoài, cung kính bẩm báo. Giọng điệu có chút run rẩy.
"Bẩm bệ hạ, thân thể nương nương không đáng lo ngại, nhưng nếu cứ tiếp tục dùng xạ hương để tránh thai như vậy, e rằng sẽ tổn hại đến thân thể"
Hắn nghe thấy thì trợn to mắt, bàn tay nắm chặt, gân xanh trên trán nổi lên quát một tiếng, đám ngừoi hầu quỳ rạp một loạt xuốbg đất.
"Ngươi vừa nói gì?!"
Nhận thấy sự tức giận của đế vương, tên thái y hốt hoảng quỳ xuống.
"Bệ hạ tha mạng, là thần lỡ lời!"
Hắn bỏ ngoài tai tên thái y, lập tức xông vào trong.
Bên trong là Tịch Dao đang rót trà thì bị hắn làm cho giật mình, nước trà lênh láng ra ngoài.
Trầm Nghị không nói không rằng, hất văng bộ ấm trà xuống đất. Thanh âm vang lên chói tai, vụn vỡ rải đầy mặt sàn.
Trầm Nghị tiến tới cầm lấy hai vai nàng, tức giận tra khảo nàng.
"Có phải nàng đã lén lút ta tránh thai?"
Tịch Dao bị nói trúng tim đen, không nói gì chỉ ngoảnh mặt ra chỗ khác, đôi mắt vô hồn.
Sự tức giận lên đến đỉnh điểm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619809/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.