Từ sau khi Tịch Dao bị bắt về, Trầm Nghị như trở thành con người khác. Tính tình hắn không còn nhường nhịn nàng thập phần nữa, hắn cưỡng ép nàng hoan ái với hắn, hạn chế sự đi lại của nàng, mỗi nơi nàng đặt chân đến đều có sự giám sát.
Thấm thoát trôi qua đã 6 tháng, bây giờ đã là mùa thu, khí trời buổi đêm mát mẻ vô cùng.
Nàng ngồi ngâm chân trong chiếc hồ nhỏ trong vườn hoa hắn cho người làm riêng tại tẩm cung của nàng. Nước trong veo đến nỗi ánh trăng soi vào có thể nhìn thấy những con cá bơi lội xung quanh.
Trầm Nghị nghĩ đủ cách để làm cho tâm can bảo bối của hắn vui vẻ lên, Tịch Dao cũng không thái độ, chỉ thuận theo hắn, hắn cũng buông lỏng sự giam hãm. Nên buổi tối khi ở tẩm cung, thị vệ chỉ canh gác bên ngoài cổng.
Nàng ngước lên nhìn mặt trăng rực rỡ ngả trắng tím, hôm nay chính là ngày trăng đặc biệt mà vị Khạc thuật sư đó nói, là ngày nàng có thể trở về nhà.
Tịch Dao rút từ tay áo ra lá bùa năm đó Khạc thuật sư đưa cho nàng, đem nó đốt đi.
Một cánh cổng hình tròn mở ra, bên trong là căn phòng cũ ở thế giới của nàng, mọi thứ đều ở đó, tất cả đều nguyên vẹn, chỉ cần bước vài bước là có thể trở về nơi nàng thuộc về.
"Dao Dao!"
Nàng nghe thấy tiếng gọi của hắn liền nhanh chóng bước vào cánh cổng. Trầm Nghị cố gắng chạy thật nhanh, với theo cánh cổng dần khép lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619807/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.