"Nàng nghĩ nàng mặc thêm một chiếc áo, đội tóc giả là có thể trốn khỏi ta sao?"
Tịch Dao ngoảnh mặt đi không thèm trả lời hắn. Trầm Nghị tức giận, đưa bàn tay luồn vào váy nàng, vuốt ve dọc bắp đùi trắng mịn.
"Nàng nghĩ sao nếu trẫm làm nàng ở đây, quanh đây không một bóng người"
Nàng nghe vậy thì con ngươi trợn tròn, bàn tay nhỏ cố đẩy bàn tay đang nắm trọn bắp đùi của mình.
"Không! Ta xin ngươi! Đừng làm vậy!"
Trầm Nghị đạt được mục đích, liền mãn nguyện không ngừng, quất ngựa chạy về hoàng cung.
Sau khi về được tẩm cung, thứ nàng thấy chỉ là một vài thị vệ đứng canh bên ngoài, bên trong không hề có một cung nữ, hay những thị vệ cũ.
"Ngươi muốn làm gì? Bọn họ đâu hết rồi? Hoa nhi đâu rồi?"
Trầm Nghị dáng vẻ ung dung, hắn đưa mặt cúi xuống sát mặt nàng.
"Bọn họ và tên hầu gia đó của nàng đều phải chết. Trẫm phải cho nàng biết, khi nàng rời xa trẫm, chuyện gì sẽ xảy ra"
Tịch Dao sốc vô cùng, đôi mắt không tự chủ được mà ruơm rướm. Chỉ vì nàng, mà trên dưới Trường Xuân cung đều phải bỏ mạng, kể cả Lâm Tức muốn giúp đỡ nàng cũng không thoát nổi cái chết.
Nàng vội nắm lấy tay áo của hắn, miệng nhỏ vội vã van xin
"Ta van xin ngươi, đừng làm hại họ. Ngươi muốn ta làm gì cũng được, chỉ cần ngươi tha cho họ"
"Trẫm muốn nàng ngoan ngoãn trở thành hoàng hậu của trẫm, ngoan ngoãn thuần phục dưới thân trẫm"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-vuong-muon-doc-chiem-ta-/3619806/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.