Chương trước
Chương sau
Nghe Nguyệt Hoàng nói vậy, lúc này vị lão tổ của Đại Nguyệt Hoàng Triều cười lạnh sau đó nói rằng.

- Đám người kia muốn gì chúng ta không cần quan tâm. Tạm thời hãy cứ giữ im lặng, chờ đợi biến số của Việt Châu đã.

Nguyệt hoàng nghe vậy thì không hiểu nhìn về phía lão tổ của mình hắn nói rằng.

- Lão tổ biến số của Việt Châu là gì.

Vị lão tổ của họ Nguyệt này nghe vậy thì cười lạnh sau đó nói rằng.

- Thiên Lan tông và Đại hạ Hoàng Triều cũng không phải kẻ ngốc. Bọn chúng sẽ không dễ dàng giao ra cơ nghiệp mấy ngàn năm của gia tộc cho Vũ tộc đầu.

- Thứ mà ta nói biến số ở đây tất nhiên là một trong hai thế lực này e rằng sẽ phản chiến. Mà nếu như hai thế lực này không phản chiến, vậy thì chúng ta tất nhiên là sẽ đi theo vũ tộc rồi. Bởi vì một mình chúng ta cùng lúc đương đầu với các thế lực tại Việt Châu, mà chỉ nhận sự viện trợ của các thế lực bên ngoài đây chính là tìm chết.

Nguyệt Hoàng nghe vậy thì gật đầu, trầm tư một lúc hẳn nói rằng.

- Hiện nay họ mạc và vũ tộc đang thanh trừng người của thanh vũ điện, ta thấy chúng ta giữ im lặng cũng không phải là chuyện tốt. Chi bằng cử một ít con em dòng chính của chúng ta, cùng với đám công tử thế gia kia đi đến Đại hạ Hoàng Triều để cùng đám người Vũ tộc ma sát.

- Việc này một phần vừa thể hiện ra lập trường trung lập của chúng ta, một phần chuyển hướng cuộc xung đột của các thế lực đến Đại hạ Hoàng Triều. Tránh những cuộc giao chiến cường giả tại khu vực chúng ta đang quản lý.

Lão tổ họ Nguyệt nghe vậy thì gật đầu, nhìn về phía Nguyệt Hoàng nói rằng.

- Không làm thì thôi, nếu đã làm thì liều một lần, để cho thế lực trẻ tuổi có tiềm lực nhất của chúng ta tham gia vũng nước đục lần này. Để cho chúng cọ xát xem thiên kiêu của thế giới này mạnh mẽ như thế nào.

Nghe lão tổ nói vậy, Nguyệt Hoàng lúc này gật đầu sau đó rời khỏi đây. Thấy vậy vị lão tổ họ Nguyệt này chỉ nở một nụ cười điềm tĩnh cũng không có bất kỳ động thái gì nữa.

Thời gian cứ vậy lại nhẹ nhàng trôi đi, sau một loạt căn cứ của thanh vũ điện bị tiêu diệt, thì Thanh vũ điện trở nên im lặng rất nhiều, không còn tin tức thành trấn bị đồ sát tại Đại hạ hoàng triều nữa.

Có điều sóng gió vừa lắng xuống thì bão tố đã xuất hiện, tại trong chính điện tại hoàng cung của Đại Hạ Hoàng Triều. Lúc này thái tử của Đại Nguyệt Hoàng Triều và người của các đế tộc đã có mặt tại đây. Nhìn về phía bọn họ Hạ Hoàng lúc này bình tĩnh lên tiếng nói rằng.

- Hôm này các vị đến đây với ý định giúp chúng ta tiêu diệt thanh vũ điện. Ta xin thay mặt Đại Hạ hoàng chiều cảm ơn các vị. Hiện nay ta đã sai người sắp xếp nơi ở cho các vị, hi vọng mọi người khống chế nơi này.

Nghe Hạ Hoàng nói vậy, thái tử của Đại Nguyệt Hoàng Triều lúc này chắp tay nói rằng.

- Hạ Hoàng đã nói quá lời, chúng ta lần này đến đây tuy nói là giúp đại hạ Hoàng Triều. Nhưng thực chất cũng là vì muôn dân bách tính, dù sao Thanh Vũ Điện thật sự của điên cuồng, khi muốn tiêu diệt vô số người dân để tạo ra một lực lớn cường giả cho chúng. Đây là hành động đáng được lên án và chúng ta đồng lòng nhất trí muốn cùng Đại Hạ hoàng triều chung một chiến tuyến.

Hạ Hoàng nghe vậy thì mỉm cười, nhìn về phía thái tử của Đại Nguyệt hoàng triều sau đó nói rằng.

- Ta nghe nói Đại Nguyệt hoàng triều có một vị thái tử cần mấn với quốc sự, xem ra cũng không phải là nói quá.

Thái tử của Đại nguyệt hoàng chiều nghe vậy thì cũng chỉ mỉm cười, cũng không nói gì cả. Thấy cảnh này Hạ hoàng vẫy tay cho đám này rời đi. Bản thân hắn thì đi gặp lão tổ của họ mạc để báo cáo việc này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.