Cô tò mò úp điện thoại, xuống giường, tiến lại gần, cô cầm tấm ảnh lớn nhất trên giá sách. Trong bức ảnh có người đàn ông ăn mặc vest chỉnh tề bế một bé gái rất dễ thương với chiếc váy hồng và một người con gái trẻ rất xinh khoác tay người đàn ông cùng nụ cười làm cô gái càng thêm rạng rỡ. Nhưng Hy Tuyết biết đó chính là ba mẹ Khả Vi và cô ấy. Bức ảnh được đóng khung dày, có lẽ làm bằng vàng. Hy Tuyết nói nhỏ:
- Đây chắc hẳn là ba Tiểu Vi nhỉ? (Có 1-2 lần Khả Vi có cho cô xem ảnh ba nhưng lúc nhỏ nên dần không nhớ) Trông vẻ mặt và thân hình này đúng thật là có hơi đứng tuổi và chững chạc hơn hẳn so với cô. Ồ cái nụ cười của chú giờ hệt như Tiểu Vi luôn. Nếu mà ai không biết chắc nghĩ đây là ông bố và 2 cô con gái quá (cười tủm tỉm). Cô cười lên như mặt trời đang tỏa những tia nắng đến cho đối phương, vừa cho cảm giác ấm áp lại còn thấy được sự trong sáng và hồn nhiên của tuổi trẻ, của một người con gái đôi mươi đắm chìm vào không gian toàn tình yêu của mình. Bây giờ chắc khó thấy lại được nụ cười này lắm, từ mẹ đến cả con, hiếm lắm thì thấy được Tiểu Vi. Lúc này chắc là Tiểu Vi 2 tuổi nhỉ, còn cô chắc cũng hơn 20 rồi. Hồi đó cậu ấy nói bao nhiêu nhỉ...hình như ba cậu ấy hơn...10 tuổi? Đúng là tuổi tác không quan trọng cũng không phải là vấn đề, chỉ là vì nhiều người cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-to-duoc-yeu-/3573177/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.