Đang đi trên đường, Khả Vi hơi ngả về phía sau, hỏi Hy Tuyết:
- Cậu thật sự đi với tớ thiệt hả?
- Cậu muốn ăn đấm à? Hỏi từ nãy đến giờ, bộ nghĩ tớ nói đùa?
- Ái chà chà! Tớ biết cậu tốt nhất mà, tớ chỉ hỏi dò xem sự kiên định cậu như nào thôi mà...
- Vậy sao?
- Người tình của tớ phải 99,99% hoàn hảo.
- Thôi thôi bớt đi! Tình tình cái giề.
- À mà cậu có về thay quần áo không? Mặc đồng phục có thấy bất tiện không? Dù sao cậu hay chê cái váy đó mà.
- Váy nào trời? Chết rồi ai đó cứu Tiểu Vi của tôi đi làm ơn! Cậu ấy bị xuyên không rồi!
- Gì vậy con ngáo này?...À rồi nay mình có thể dục mà nhỉ? Tớ quên, mà nói ai xuyên không vậy hả? Cậu ảo mấy cái trên mạng rồi đấy.
- Nào tập trung lái xe của cậu đi, đằng trước có người kìa!...
- À mà mẹ cậu...
- Gọi rồi!
- Làm việc nhanh hơn mọi ngày gớm?
- Thường ngày tớ cũng vậy đấy nhé, con nhỏ này.
Khả Vi vừa lái xe vừa bật cười sau khi trêu trọc Hy Tuyết. Thấy vậy, Hy Tuyết liền thủ thỉ hỏi:
- Cậu cứ như vậy thì tốt! Cậu nhớ không, lúc còn ở lớp cậu mắng Hàn Thiên ấy?
- Thì tại cậu ta ý chứ, không biết não chứa gì mà toàn nói linh ta linh tinh thôi. Mà nói tớ mắng là quá rồi, tớ chỉ nói thôi mà?
- Đúng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-to-duoc-yeu-/3573176/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.