Hai cô gái vừa phóng xe đi nên đâu thể nghe được tiếng than thở của Hàn Thiên vẫn đang đứng ở trước cổng tòa chung cư. Lời thầm thì có chút thất vọng, ủ rũ:
Hai cậu chắc chưa biết nhà tớ cũng ở gần đây đấy. Chỉ là có hơi....Thật lòng tớ cũng muốn mời các cậu về chơi lắm chứ nhưng cũng chẳng muốn cậu nhìn thấy cái nơi đấy chút nào...
Giữa không khí buồn bã đang bao trùm quanh Hàn Thiên thì Tử Kiều đang đi lên cửa, quay lại thấy Hàn Thiên đang đứng im ở đó mới lên tiếng nói to:
Còn ngây ra đó làm gì? Không phải muốn về thật đấy à? Mau lên nhà làm ván, tối có gì ngủ với tớ.
Đây! Đến đây!
Hàn Thiên chạy đi cũng nụ cười khác hẳn vẻ mặt khi nãy. Đến nhà Hy Tuyết, Khả Vi nói lời chào thì Hy Tuyết ngỏ ý muốn Khả Vi ở lại thì Khả Vi đã từ chối, đưa tay lên bóp má Hy Tuyết:
Thôi nhé! Hôm nay không được rồi, để hôm khác tớ ở nhen. Tớ có việc nên về trước đây, bái bai.
Bai...
Đừng có bày bộ mặt như bị tớ bỏ rơi cậu thế chứ! Ngủ sớm đi mai tớ đón.
Ò! Cậu ngủ ngon, về cẩn thận đấy!
Sáng hôm sau, khi đã đến lớp, vừa cất cặp, Hy Tuyết quay sang hỏi Khả Vi, bảo cô ấy gọi Hàn Thiên và Tử Kiều mang bài đến (Đã trao đổi liên lạc với nhau). Vừa mở điện thoại ra thì Hàn Thiên đã đưa tay ra chạm vào đầu Hy Tuyết.
Tớ đến rồi đây.
Ơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-to-duoc-yeu-/3573175/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.