🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

 Sau lời nói của Hy Tuyết, không khí bỗng rơi vào im lặng. Trong khi Hàn Thiên đứng nhìn chằm chằm Hy Tuyết thì Hy Tuyết lại cúi mặt xuống, tay vò vạt áo, tai cô dù không mấy khi đỏ vì xấu hổ nhưng ánh mắt cô đã nói lên tất cả cảm xúc của cô. Bỗng Hàn Thiên phá lên cười, rồi chỉ tay về phía cửa, nhịn cười để nói:



- Cậu mở cửa, rồi đi thêm đến chỗ cửa kéo thì... Á! Đau đó!



Đang nói thì cậu bị Hy Tuyết chạy lại rồi giẫm mạnh vào chân rồi chạy đi, mở cửa rồi đóng sầm một tiếng mạnh. Hàn Thiên quay ra nhìn Tử Kiều, gương mặt có chút lo sợ:



- Chết! Cậu ấy giận thật rồi! Có gì đâu mà xấu hổ như vậy nhỉ?



- Đúng đấy! Như cậu nói, có gì đâu mà cậu lại cười cậu ấy như thế?



- Tại mấy khi nhìn cậu ấy ấp úng như vậy đâu. Thường ngày còn đanh mà. Thiệt là mấy đứa con gái khó chiều thiệt nha!



- Đồng quan điểm! Thôi vào phụ hộ cái, cậu cũng đâu phải khách mà ngồi đó thảnh thơi như vậy.



- Rồi rồi! Đến đây.



Tử Kiều quay vào tiếp tục, không để ý ánh mắt của bạn mình cứ nhìn ra phía cửa với nụ cười ấm áp . Rồi cậu đi vào bếp. Hy Tuyết sau khi đóng cửa, cô đứng đó suy nghĩ, không nghe thấy cuộc hội thoại của Tử Kiều và Hàn Thiên. Cô mắng chửi Hàn Thiên:



- Đồ bất lịch sử, hỏi thế có gì đâu mà cười như thế? Haizz...Đúng là đáng ghét đáng ghét đáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-to-duoc-yeu-/3573174/chuong-12.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.