- Cho cậu!
Hy Tuyết còn băn khoăn liếc mắt nhìn xung quanh xem Tử Kiều có đang nói chuyện với ai không. Cô bày bộ mặt khó hiểu nhìn cậu rồi lại chuyển sang nhăn mặt lại.
- Cậu...nói chuyện với ai vậy?
- Còn ai nữa?
Tử Kiều khó chịu trả lời rồi đưa tay ra làm Hy Tuyết vội rụt người nhắm mắt lại. Nhìn thái độ như vậy làm Tử Kiều càng thêm bực bội vung tay định đặt mạnh chai nước xuống bàn nhưng rồi cậu lại nhẹ nhàng đặt trước mặt Hy Tuyết.
- Tôi nói rồi tôi không cố ý. Tôi cũng không nghĩ bản thân đáng sợ như vậy đâu!
Hy Tuyết mở mắt, bất ngờ khi thấy chai nước đào và lời nói của Tử Kiều. Cô đưa tay muốn với lấy chai nước thì Tử Kiều đập tay cô rồi về chỗ:
- Cũng vui khi quen cậu!
Vừa ngồi xuống, Hàn Thiên đã đi đến, đứng cạnh bàn Hy Tuyết, nhìn Tử Kiều, lườm nhẹ:
- Ey, thằng kia! Cậu lại làm gì Hy Tuyết của tớ thế?
Nói xong cậu nhìn Hy Tuyết rồi ánh mắt cậu đánh sang nhìn chai nước, cậu cầm lên dò xét:
Sao kêu khát hả thằng kia? Kêu mua uống mà lại ở đây! Tưởng đâu mua cho ông đây cơ. Hay để nhầm hả...
Thôi tớ xin! Nhiều chuyện vừa! Về chỗ cho tớ nhờ
Hàn Thiên đặt lại chai nước xuống, chạm nhẹ đầu Hy Tuyết rồi nói:
Cậu thích đào hả? Sau tớ mua cho cậu.
A! Ai cho cậu đánh đầu tớ??? Ai là của cậu cơ chứ? Tớ là của tớ mà!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-to-duoc-yeu-/3573173/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.