Chương trước
Chương sau
Editor: Người qua đường Mặc Quân Nhiên.
Răng rắc!
Mới vừa nghe thấy cái tên này, màn hình trước mắt Bạc Cửu liền đen.
Nhưng mà không chỉ cô, Tần Mạc đang xem video trên di động cũng nghe thực rõ từ “Tinh Dã”.
Ngón tay thiếu niên nháy mắt cứng đờ, đến nỗi viết lên tay vẫn trượt xuống dưới.
Bất quá, rất nhanh thiếu niên theo phản xạ hướng bên trái nhìn qua.
Hành động này làm hàn khí vừa dâng trong mắt Tần Mạc tan đi không ít.
Video bên này, Bạc Cửu mới xem một chút liền thấy Công Chúa ngẩng đầu phi thường kiêu ngạo, trong miệng còn ngậm vật gì màu trắng, diễu võ dương oai! Biểu tình “Đây là lãnh thổ của bổn miêu, ngu xuẩn nhân loại ngươi mau tránh xa”.
Bạc Cửu nhíu mày, cắm dây khởi động nguồn điện, đăng nhập máy tính… không quá phức tạp.
Tần Mạc vẫn còn nhìn video, thấy thiếu niên đem cánh tay buông thõng, ký một cái hợp đồng mới dùng thanh âm phiếm lạnh nói: “Thế này? Không chơi?”
Bạc Cửu cầm lấy di động, nhìn mèo trắng, trả lời: “Dây cắm ở trong miệng ai đó a.”
Tần Mạc nghe vậy, nghĩ nghĩ, đánh giá: “Từ lúc nó theo em, nghịch ngơm không ít.”
Bạc Cửu đứng lên: “Anh Mạc, thành thật mà nói, thời điểm nó ở bên anh nhu thuận muốn vuốt ve. Rồi tới phiên em, hoàn toàn là bộ dáng ngạo kiều.”
Tần Mạc nhàn nhạt nói: “Giống em.”
“Cái gì? Giống em?” Bạc Cửu uống ngụm nước, dựa vào kệ sách bên cạnh.
Tần Mạc cầm trong tay bản kế hoạch đã tổng hợp, ung dung: “Khí chất.”
Bạc Cửu:……
“Diễn đàn Wechat,” Không chờ thiếu niên có phản ứng, Tần Mạc tay thương vụ cứng ngắc: “Đều tìm em.”
Bạc Cửu lúc này mới ý thức được việc cắt điện, ở trong trò chơi xưng vương xưng hổ rồi trốn.
Cầm lý nước, chậm rãi mở Wechat, một đống chữ “Tiểu Hắc Đào” xông ra!
Đặc biệt là Lâm Trầm Đào, một hơi nói ba câu.
“Dựa vào! Tiểu Hắc Đò cậu làm sao, rớt mạng? Thời điểm mấu chốt thế này sao lại bỏ đi?”
“Không có Tiểu Hắc Đào chống đỡ, cảm thấy không hề an toàn.”
“Chưa bao giờ nhớ cậu đến thế! Tiểu Hắc Đào!”
Đương nhiên trừ Lâm Trầm Đào còn có thành viên khác.
Bất quá, mọi người đều giống như chơi đùa, nói chuyện linh tinh trong diễn đàn.
Bạc Cửu sờ mũi, bắt đầu đánh chữ: “Xin lỗi, đứt nguồn điện.”
“Ngườn điện… đứt?” Lầm Trầm Đào xuất hiện vẻ mặt “đừng có giỡn, tôi không tin, biểu tình a”.
Bạc Cửu dứt khoát chụp ảnh dây điện vẫn còn tron miệng Công Chúa.
Lâm Trầm Đào: “Không phải, làm sao mèo nhỏ ở trong vụ này? Ảnh gì chứ, làm sao còn tâm tình chơi game!”
“Chịu.” Bạc Cửu hồi âm.
Lâm Trầm Đào lại bế tắc trong mười giây đồng hồ, phát khóc.
Có người hứng thú: “Em trai, lại bị ngược tới khóc?”
“Không, thắng.” Rất tự tin.
Lâm Phong囧: “Vậy còn khóc cái gì?”
“Cậu ta chết rất nhiều.” Vân Hổ không cảm xúc nói.
Lâm Phong: “Quả nhiên là phong cách Lâm Trầm Đào.”
COCO: “Đồng ý.”
Thần ánh sáng: “Đồng ý.”
Triệu Tam béo: “Siêu cấp đồng ý.”
Lâm Trầm Đào: “Câm miệng.”
Triệu Tam béo: “Tới a, cắn tôi đi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.