Từ Hàn Dương đến Xích Lạc thành, một đường phong cảnh nên thơ.
Giai Huệ và Diệp Cẩn hai người dạo chơi đó đây, sớm đã quên phắng cái nhiệm vụ mà hoàng đế giao phó. Vui vẻ đốt tiền của vua vào đủ thứ trò chơi vật lạ trên đời, xài hết thì lại gửi thư về kinh thành mặt dày đòi thêm lộ phí, đến mức quốc khố hao mòn, hoàng đế phải ngậm ngùi ăn dưa muối với cơm mới cấp đủ tiền cho hai kẻ ăn chơi trác táng này.
Đèn đã lên sáng rực một nơi góc phố náo nhiệt, trên nhã gian lầu hai của một khách điếm, cửa sổ mở ra, một người đứng chống tay nhìn ánh trăng phủ mây mờ mà thở dài. Nàng là người bị tác giả dìm hàng mất tích bấy lâu nay - Tần Giai Huệ.
Hai người trụ lại khách điếm này cũng được mấy hôm rồi. Giai Huệ ngoại trừ ăn no thì chính là đi ngủ, mặc kệ Diệp Cẩn xoa xoa đắp đắp thứ gì đó lên mặt nàng.
Lúc đầu, nàng còn tò mò hỏi đây là gì? Tại sao vẻ mặt hắn lại thần bí như vậy? Diệp Cẩn chỉ cười bảo đây là bí dược dưỡng da, chỉ cần kiên trì sử dụng một thời gian thì nàng sẽ có một làn da trắng nõn mịn màng căng tràn sức sống.
Giai Huệ âm thầm trợn mắt. Nghề tay trái của huynh là tiếp thị mỹ phẩm hả, nghe huynh quảng cáo sao mà chuyên nghiệp quá!
Dù trong lòng nghĩ thế nhưng nàng vẫn ngoan ngoãn mặc hắn bôi bôi vẽ vẽ, dù sao thì cũng là đồ tốt, có dùng thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-ta-den-yeu-nguoi-di/2324557/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.