“Con rể à, con ra ngoài ăn cơm với ông Tề, sao còn đưa một cô gái về hả?” Tô Khánh Đông đầy xấu hổ hỏi một câu.
Gương mặt xinh đẹp của Tô Hàm lập tức phủ kín một tầng sương lạnh, bao gồm cả Hách Lôi, thái độ rất không vui.
Chu Hàn vừa muốn lên tiếng giải thích, Tề Họa Mi lanh mồm lanh miệng nói: “Là thế này, vừa rồi ăn cơm thì điện thoại của tôi rơi vào nồi lẩu.”
“Tôi không biết sẽ nổ mạnh nên vớt điện thoại, nếu không phải Chu Nguyên soái kịp thời lật bàn ăn, chỉ sợ tôi sẽ bị hủy khuôn mặt.”
“Bởi vì tôi làm rối bữa tiệc, vì tỏ ý xin lỗi nên ông nội đặc biệt bảo tôi tới làm người giúp việc cho Chu Nguyên soái ba ngày.”
Nói một mạch quá trình, Tề Họa Mi còn vươn ba ngón tay nhấn mạnh một câu: “Chỉ làm ba ngày.”
Dứt lời cô ta còn nở nụ cười đẹp chết người không đền mạng.
“Cô chắc chắn? Ông nội cô đặc biệt sắp xếp cô làm người giúp việc cho Chu Hàn nhà tôi?” Tô Hàm cắn chặt răng, cố ý cắn rất mạnh hai chữ “đặc biệt”.
Tề Họa Mi nghe vậy cũng không nhận ra Tô Hàm không vui, cô ta dùng sức gật đầu nói: “Tôi chắc chắn.”
Tô Hàm suýt nữa tức hộc máu, nhưng mà cô vẫn cố nén tức giận, chuyển ánh mắt về phía Chu Hàn.
Cô tin Chu Hàn, tin đối phương sẽ không làm gì có lỗi với mình.
“Ôi trời.” Hách Lôi hơi mở miệng, cuối cùng muốn nói lại thôi.
Bà không hề ngang ngược vô lý, giống người đàn bà đanh đá như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035528/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.