Hai người nhìn thấy anh cả của mình tới thì vui mừng khôn xiết.
“Anh, hai đứa em vừa mới bị một thằng nhóc bắt nạt.” Cả Từ lão quái cùng Khỉ không lông đồng thanh nói.
Hai người lúc nãy không phải chạy trốn mà muốn tìm viện binh, mời anh cả nhà mình tới.
Không ngờ rằng đối phương không mời mà đến, còn đến nhanh như thế.
“Hừ, hai đứa bay càng lúc càng kém, ngay cả thằng nhóc cũng đánh không lại.” Ông già mặc áo xám hừ lạnh một tiếng, nửa đùa nửa thật nói.
Từ lão quái cùng Khỉ không lông cười ngại ngùng, khách sáo vài câu rồi dẫn ông già mặc áo xám quay lại nhà họ Tô.
Hiện giờ Chu Hàn hoàn toàn khống chế tình hình hiện tại, anh nhìn về phía Tô Long Xuyên cùng Tô Cường, nợ cũ nợ mới nên tính toán hết.
Mới đầu Chu Hàn không muốn so đo với mấy gã hề này, nhưng hiện giờ bọn họ được đà lấn tới, muốn tự đâm đầu vào chỗ chết thì cũng không trách Chu Hàn được.
“Hai ông cho rằng tôi giết Tô Hữu Đào?” Chu Hàn đảo mắt từ Tô Long Xuyên sang Tô Cường, lạnh nhạt nói.
Cả hai liếc mắt nhìn nhau rồi tự hiểu.
Tô Cường đau đớn trong lòng, dứt khoát quay mặt đi chỗ khác không nói thêm gì nữa, định tìm cơ hội xử lý Chu Hàn trong tương lai.
Mà Tô Long Xuyên gượng cười hai tiếng, vô ý thức ngồi thẳng người, mở miệng nói: “Làm gì có chuyện như vậy.”
Ánh mắt Chu Hàn thâm trầm như nước, thấy hai người ngoài mặt thì thuận theo nhưng thâm tâm lại chống đối thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035443/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.