“To gan thật.” Từ lão quái tức tới nổ phổi, làm bộ muốn ra tay với Chu Hàn.
Nhưng Tô lão gia lại lên tiếng ngăn lại, ông muốn ổn định tình hình trước.
“Chu Hàn, chuyện hôm nay không cần cậu dây vào, cút ra ngoài.” Tô lão gia thô lỗ nói với Chu Hàn.
Chu Hàn nghe thế thì cười nhạt, dẫn cha con Tô Khánh Đông tới trước mặt Tô lão gia.
Từ lão quái cùng Khỉ không lông tập tức cảnh giác, lần lượt nhìn Chu Hàn.
Nhưng Chu Hàn nhưng không để hai người vào trong mắt, chỉ theo tình thế ngồi xuống trước mặt Tô lão gia.
Địa vị ngang hàng.
Trong mắt người ngoài, hành động này của Chu Hàn không có tôn ti trật tự, nhưng thực tế, đó là cho Tô lão gia mặt mũi.
Nếu không phải do Tô lão gia sống không được mấy bữa nữa, Chu Hàn cũng không cho đối phương danh dự này.
“Ông già, nói chuyện phải nhớ tới lương tâm của mình, làm việc gì cũng đừng tráo trở như thế.” Chu Hàn ung dung nở nụ cười, mắt nhìn thẳng mặt Tô lão gia.
Tô lão gia nghe thế thì giận run người, trong phút chốc không nhịn được hộc máu, sau đó mắt nhắm nghiền, người lung lay ngả về phía sau.
Trước mắt bao người, Tô lão gia nghiêng đầu ngất ngay tại chỗ.
Chuyện này xảy ra khiến cho mọi người trấn động.
Cả phòng khách nháy mắt yên tĩnh, lặng ngắt như tờ.
Tình trạng này kéo dài một hồi mãi tới khi Tô Long Xuyên lên tiếng: “Thằng chó kia dám làm ông cụ tức chết.”
“Đánh nó. Đánh chết nó đi.”
Ngay sau đó, đám con cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035442/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.