Chu Hàn nháy mắt với Tô Hàm, sau một thời gian cố gắng thuyết phục, Tô Khánh Đông mới nén lo lắng, không ầm ĩ muốn tới bến tàu.
Ở khung cảnh khác, bến tàu Thất Kiều Hòe Châu.
Vài chiếc thuyền đậu lại ven bờ, mười mấy tên côn đồ sát khí đằng đằng đi xuống.
Đám côn đồ này đều là tinh anh nhà họ Hoắc nuôi dưỡng nhiều năm, sau khi xuống thuyền, cả bọn đứng xếp thành một vòng ngay ngắn.
Chỉ chừa một khoảng trống hướng về phía bến tàu, hiển nhiên chờ ai đó đi tới.
Trên một chiếc du thuyền đang lênh đênh trên mặt sông, Tô Hữu Đào vắt chéo hai chân, miệng ngậm xì gà, hai tay cầm chiếc kính viễn vọng.
Không ngừng nhìn quanh phía bến tàu, dường như đang nhìn trò vui.
“Để bọn nó mang Hách Lôi ra, treo lên cột buồm rồi cập bến đi.”
Tô Hữu Đào ra lệnh cho người đàn ông mặc áo đen sau lưng mình.
Người này dù mặc áo khoác, nhưng không thể che dấu được phần cơ bắp cuồn cuộn, cả người tràn ngập sức bật.
“Vâng.” Người đàn ông cung kính trả lời, xuống thuyền thực hiện mệnh lệnh.
Chiếc thuyền mà Hách Lôi bị treo lên chuẩn bị cập bến thì có một bóng người xuất hiện tại bến tàu.
Người đó chính là Thanh Long, còn Bạch Hổ đã lẫn vào trong màn đêm, hai người một sáng một tối hỗ trợ lẫn nhau, cũng thuận tiện cho tình huống đột xuất.
“Chậc, có trò hay xem rồi…” Tô Hữu Đào rít một điếu, nhưng lời nói một nửa thì đột ngột im bặt.
Bởi vì gã thấy chỉ có một mình Thanh Long tới, Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-quoc-chien-than/1035444/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.