Tại thôn, Nguyễn Lương Ngọc vui vẻ mua một con thiên lý mã có bộ lông màu nâu. Theo ông chủ chuồng ngựa nói, đây chính là con thiên lý mã tốt nhất tại đây, nhưng bởi vì kiệt ngạo bất tuân, khó mà thuần phục nên vẫn không có ai hỏi mua nó. Nguyễn Lương Ngọc bị lời đánh giá của ông chủ hấp dẫn. Hắn thích nhất là thuần phục ngựa bướng, làm vậy hắn có cảm giác rất thành tựu. 
Ngay sau đó ông chủ chuồng ngựa liền ngẩn người chăm chăm nhìn hắn khí phách leo lên thiên lý mã. Con thiên lý mã đương nhiên tìm mọi cách giãy giụa, Nguyễn Lương Ngọc siết chặt dây cương, hai bên giằng co không nghỉ. Cuối cùng, vẫn là thiên lý mã bị đánh bại, ủ rũ khép tai. Nguyễn Lương Ngọc khiêu khích nhìn nó, sau đó bắt đầu vội vã đem một nhúm lông màu nâu trong tay khoe khoang trước mặt Tô Thất Thất. 
Tô Thất Thất không khỏi thông cảm nhìn qua mắt của thiên lý mã, tựa như cảm thấy con thiên lý mã cũng nhìn chằm chằm nhúm lông giữa tay Nguyễn Lương Ngọc không nhúc nhích, ánh mắt rất uất ức bi tráng. 
“Tiểu Bạch, ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời, nếu không, lần sau ta lột sạch lông ngươi.” Nguyễn Lương Ngọc tỏ thị uy trước mặt thiên lý mã. Thiên lý mã đau xót nhìn lông đã mất, sau đó lắc lắc cái đuôi, thẽ thọt khúm núm kêu đau một tiếng. Chươ𝑛g 𝗺ới 𝑛hất tại ﹍ t 𝐫 ù 𝗺 t 𝐫 u y ệ 𝑛﹒𝑉𝑛  ﹍ 
Nguyễn Lương Ngọc đem nhúm lông nhét vào tay Tô Thất Thất, “Thất Thất, nếu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-nuong-tu/2516871/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.