Yamaguchi Harayo cười lạnh, lần nữa vung nắm đấm.
Ngoài phòng.
Những nơi Vu Kiệt đi qua, tất cả mọi người đều té xuống đấy, không ngừng lăn lộn.
Sắc mặt bọn họ trắng bệch, tay chân đứt gãy, đau đớn như muốn xé rách.
Cả cái hành lang tựa như địa ngục trần gian.
Vu Kiệt chộp lấy cổ một tên võ sĩ, lúc này, anh cũng đã đi đến căn phòng cuối cùng.
Anh dùng một tay ném tên võ sĩ kia về phía cửa phòng.
“Rầm!”
Âm thanh cực lớn tựa như tiếng sấm giữa trời quang.
Lúc này, tất cả người trong phòng đều đứng ngây ra.
Trong phòng.
Yamaguchi Harayo đang đánh Tần Hiểu Lam lập tức giật nảy mình, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Hai mắt hắn ta híp lại: “Ai vừa xô cửa? Không phải đã nói bảo vệ cửa ra vào, không cho ai xông vô à?”
Một võ sĩ lập tức nói: “Thiếu chủ, để tôi đi xem!”
Sau đó, hắn ta vội vàng đi ra cửa, vừa mở cửa, ngẩng đầu lên thì thấy một đôi mặt lạnh lẽo tựa như loài sói cô độc.
Tên kia bị dọa lui một bước, cả người run lẩy bẩy.
Cứ như nhìn thấy địa ngục vậy.
Cùng lúc đó, Dương Cẩm Tú vẫn luôn bị khống chế lập tức cảm thấy an tâm.
Khuôn mặt nhỏ nhắn đẫm lệ của cô càng lộ rõ sự uất ức, ánh mắt hướng về phía Vu Kiệt.
“Anh Kiệt, chị Hiểu Lam, chị ấy… chị ấy…”
"Chó ở đâu chạy đến đây vậy? Không thấy người của tổ chức Yamaguchi đang làm việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/627362/chuong-1355.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.