"Mày đã đắc tội cậu chủ của tổ chức Yamaguchi, mày chết chắc rồi!"
"Gần đây sao có nhiều kẻ có mắt như mù quá vậy. Mấy thứ vô danh tiểu tốt này cũng dám tìm đến đây!"
Đám võ sĩ đó thi nhau cười nhạo, ánh mắt lộ rõ sự khinh bỉ.
Nghe thấy những lời nói chế giễu này, Vu Kiệt nhìn chằm chằm logo của tổ chức Yamaguchi trên đồng phục của đối phương.
Trong đầu anh cũng chợt nhớ đến cảnh tượng ngày hôm qua.
Hai người truyền thừa võ thuật đã bị võ sĩ của tổ chức Yamaguchi đánh trọng thương, bây giờ vẫn đang nằm trong bệnh viện!
Trong phút chốc, cơn giận trong lòng anh bỗng bùng cháy.
"Người của tổ chức Yamaguchi, hành sự không có quy tắc, không có pháp luật gì cả sao?"
Vu Kiệt trầm giọng nói.
Khi đám võ sĩ đứng xung quanh nghe thấy những lời của Vu Kiệt, ai nấy cũng đều bật cười.
"Này, não mày úng nước rồi đấy à? Ở Đông Thành này, tổ chức Yamaguchi bọn tao chính là trời!"
Một võ sĩ chế nhạo, sau đó hắn ta định đưa tay ra, chuẩn bị túm tóc Vu Kiệt.
Đột nhiên.
Vu Kiệt trực tiếp dùng một tay túm lấy cánh tay của tên võ sĩ đó.
Tên võ sĩ này bỗng ngây người, có chút kinh ngạc nhìn Vu Kiệt.
Hắn ta cố gắng vùng vẫy, nhưng lại phát hiện tay mình giống như bị một chiếc kìm kẹp chặt, không cử động được.
Vu Kiệt lạnh giọng nói: "Nếu như trời này làm những chuyện không giống con người, vậy thì tao sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/627363/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.