Ông cụ đó không phải là ai xa lạ mà chính là Lưu Mỗ.
Sau khi dùng pháp tắc thiên địa giết chết Lưu Hỏa của Huyết Cương Bắc Băng, ông ta đã thấy chiếc thuyền của Dương Cẩm Tú, xuất phát từ sự quan tâm với Vu Kiệt, ông ta cũng muốn nhìn xem cháu dâu của mình rốt cuộc là hạng người thế nào nên mới giả vờ làm ông lão lênh đênh trên biển, bất lực chờ đợi cứu hộ.
Sau khi được cứu lên thuyền, qua bảy tám giờ tiếp xúc ngắn ngủi, Lưu Mỗ phát hiện ra Dương Cẩm Tú cực kỳ giống với đứa con gái đã qua đời của mình, cũng chính là mẹ Vu Kiệt, cũng là sự lương thiện đó, điều đó nhất thời khơi gợi lên sự nhớ nhung của Lưu Mỗ, sau khi biết radar của thuyền xảy ra vấn đề nên không thể tìm được đường về Luân Thành, ông ta bèn tự tay chỉ đường.
Chỉ là ông ta không ngờ…
Lại gặp được Lý Nam!
Gặp được cháu dâu vừa ý. Lại đụng phải đứa con rể khó ưa.
Ông ta chắp tay sau lưng đứng đó, lười nhìn Lý Nam lấy một lần.
Lý Nam biết bản thân mình đuối lý nên không phản bác gì, chỉ khúm núm nói: “Thật lòng xin lỗi bố vợ, là do con không bảo vệ cho Tiểu Ngọc thật tốt, con…”
“Đừng nhắc đến Tiểu Ngọc với tôi”.
Tiếng quát mắng lập tức vang vọng trên boong thuyền.
Lưu Mỗ bắt đầu lộ ra sát ý: “Hai mươi sáu năm trước tôi đã không cho nó gả cho cậu, thế mà nó vẫn bỏ đi tu vi của chính mình, bằng lòng làm một người bình thường tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626839/chuong-831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.