Giọng điệu này, có thể gọi là quái gở.
Trong ánh nhìn soi mói ngoại trừ biểu cảm đố kị còn bộc lộ ra sự ngạo mạn.
"Cô nhỏ…" . truyện ngôn tình
Nghe những lời này rồi nhớ lại hành động Dương Chân dùng bả vai đẩy mình ra lúc nãy, hình ảnh gặp lại cô nhỏ sau 6 năm xa cách trong tưởng tượng, không phải như vậy...
Rốt cuộc xảy ra chuyện gì vậy?
Tại...tại sao?
Tại sao lại nói những lời này?
Tại sao lại là thái độ đó.
Sao lại có cảm giác, từ lúc tạm biệt Dương Chân thì đã trở thành người dưng rồi vậy?
Vu Kiệt chậm rãi bước tới đứng cạnh Dương Cẩm Tú, đương nhiên những lời Dương Chân nói cũng đã lọt vào tai anh.
Anh đưa tay nắm lấy tay Dương Cẩm Tú, ánh mắt sắc lạnh.
Vẻ mặt Dương Chấn Hoa đanh lại, rõ ràng có chút xa lạ, thậm chí còn phảng phất mùi vị lạm quyền làm ông ta cực kì không vui.
"Tiểu Chân, lời này của con là có ý gì?"
Ông ta mở miệng, nặng nề hỏi.
Dương Chân nhún vai: "Chẳng có ý gì cả, con nói ra ý tứ gì sao? Con chỉ nói sự thật thôi, lúc nãy ở cửa chính bạn trai Cẩm Tú cũng khí phách lắm đấy, gặp mặt nhau, một câu cô nhỏ cũng không thèm hỏi, đã vậy còn nhăn mày nặng mặt cho con xem!"
"Owen vừa nói cậu ta vài câu đã bị cậu ta đè trên đất, đứa cháu rể tính tình ghê gớm như vậy con động không nổi!"
"Nghe ông Chu nói cậu ta là đứa cháu nội rể bố yêu thương nhất, còn là thái tử gia gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626425/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.