Trang viên nhà họ Dương, trong toà biệt thự mang hơi thở Giang Nam được trang trí theo phong cách cổ xưa, một ông cụ mặc quần áo luyện công đơn giản, lưng đeo tạp dề, nở nụ cười phúc hậu đứng trước chiếc chảo trong bếp làm cơm cho gia đình.
Sau khi trở về từ Hương Thành, Dương Chấn Hoa hoàn toàn không nhúng tay vào công việc làm ăn của gia tộc, cho dù là thôn tính sản nghiệp nhà họ Mạnh ở Hương Thành hay là hợp tác với các công ty khác, ông ta đều không muốn quản.
Đặc biệt, hôm qua khi biết tin cháu trai nhà họ Lý ở Giang Thành sau khi xảy ra cơ sự đó đã tuyên bố với cả thế giới thân phận của mình, Dương Chấn Hoa liền hiểu, tương lai huy hoàng của nhà họ Dương sắp tới rồi!
Khi cháu gái Dương Cẩm Tú, đứa trẻ không biết kiếp trước đã gieo được bao nhiêu phước lành kết hôn cùng cháu trai nhà họ Lý, nhà họ Dương chỉ có thể ngày càng hưng thịnh, không thể nào lụn bại được.
Sống trong nhà họ Lý mười mấy năm, người khác không biết thế lực nhà họ Lý kinh khủng thế nào nhưng ông ta... có thể không biết sao?
Nghĩ đến đây, ý cười trên mặt Dương Chấn Hoa không giấu được càng thêm nồng đậm, động tác đảo thức ăn trong tay cũng có lực hơn.
Mùi thơm lan toả khắp căn phòng.
“Ông nội…ông nội…”
Cùng lúc này, bên ngoài phòng bếp Dương Cẩm Tú hớn ha hớn hở chạy tới trước mặt Dương Chấn Hoa, nhìn thấy con cua trong nồi liền cười hihi: "Ông nội, tối nay ăn cua hả?"
Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-lang-vuong/626424/chuong-417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.