Thấy vậy, ánh mắt của tổ tiên Tiêu tộc và Quy Đạo Viện cũng chuyển đến chỗ Diệp Huyên.
Diệp Huyên ôm quyền chào hỏi lão tổ Huyền Ngoa Tông.
Lão tổ Huyền Ngoa Tông nhìn Diệp Huyên, thời gian dần trôi, trong mắt ông ta bỗng lóe lên chút kinh ngạc: “Huyết mạch của ngươi…”
Diệp Huyên mở lòng bàn tay ra, huyết dịch trong cơ thể hắn bắt đầu chuyển động mãnh liệt.
Cho tới khi sức mạnh huyết mạch của Diệp Huyên hiện rõ, nét kinh ngạc trong mắt lão tổ Huyền Ngoa Tông đã dần chuyển thành kinh hãi.
Ở một bên khác, trong mắt lão tổ Tiêu tộc và lão tổ Quy Đạo Viện cũng xuất hiện nét kinh hãi mơ hồ.
Mà đám cường giả Quy Nhất Cảnh ở nơi này cũng không khác gì.
Thật ra, sức mạnh huyết mạch của Diệp Huyên vẫn đang tiếp tục tăng lên, hiện tại nó đã mạnh hơn trước kia không biết bao nhiêu lần.
Về phần tại sao lại tăng như thế, Diệp Huyên cũng không rõ lắm, theo suy đoán của hắn, có lẽ là liên quan gì đó tới việc “nổi điên”.
Càng “điên” thì sức mạnh huyết mạch lại càng tăng lên.
Lão tổ Huyền Ngoa Tông nhìn Diệp Huyên: “Đúng là không đơn giản!”
Dứt lời, ông ta nhìn về phía Lý Thiện Thủy: “Ngươi đặt cả tương lai của Huyền Ngoa Tông vào cậu ta?”
Lý Thiện Thủy gật đầu.
Lão tổ Huyền Ngoa Tông hỏi: “Không hối hận?”
Lý Thiện Thủy lắc đầu: “Vâng!”
Lão tổ Huyền Ngoa Tông khẽ gật đầu, toan nói gì đó thì Đạo Lão Nhị lại đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325008/chuong-5510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.