Dù sao cũng phải dốc thêm chút sức nữa chứ?
Dường như nghĩ tới gì đó, Cố Vô Triêu đột nhiên chỉ vào Đạo Lão Nhị, tức giận hô: “Đạo Lão Nhị, ta xxx tổ tông nhà ngươi!”
Đám người: “…”
…
Nghe xong lời Cố Vô Triêu, khóe miệng Diệp Huyên bỗng giần giật.
Lão già này cũng biết chửi xéo người khác cơ đấy!
Hiện trường, một vài cường giả cũng đổ dồn ánh mắt về phía Cố Vô Triêu, gương mặt lộ vẻ kỳ quái.
Dù gì gã ta cũng là cường giả Quy Nhất Cảnh đấy! Thế mà lại chửi người khác vầy ư?!
Lúc này, Cố Vô Triêu đột nhiên đi tới bên cạnh Diệp Huyên, hơi cúi người chào hỏi, sau đó cung kính lùi ra phía sau hắn.
Diệp Huyên: “…”
Đám người có mặt đều nhìn về phía Diệp Huyên.
Rõ ràng đây là lời mắng mỏ của Diệp Huyên còn gì!
Nơi chân trời, ánh mắt Đạo Lão Nhị cũng dừng lại trên người Diệp Huyên: “Diệp Huyên, ngươi chẳng có tí phong thái cường giả nào hết!”
Diệp Huyên quay đầu nhìn Cố Vô Triêu, gã ta cười ngại: “Ta và Ngũ Duy cùng tồn vong!”
Diệp Huyên im lặng, hắn ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, ở nơi đó lúc này có ba cường giả siêu cấp, theo thứ tự là lão tổ Huyền Ngoa Tông tuổi trung niên mặc hắc bào, tổ tiên của Tiêu tộc và tổ tiên của Quy Đạo Viện.
Tổ tiên của Tiêu tộc là một lão già khoác áo bào xám, ánh mắt sắc như đao, mang tới cho người khác cảm giác vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325007/chuong-5509.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.