Đây là hai mươi người mà Đạo Môn đã tỉ mỉ bồi dưỡng, thực lực của họ vượt qua những cường giả Quy Nhất Cảnh khác.
Mục tiêu của hai mươi người này chính là Diệp Huyên.
Đạo Lão Tứ và Đạo Lão Nhị không hề tham chiến, bọn họ đang đợi xem ai tới cứu Diệp Huyên thì sẽ lao lên đánh người đó.
Ở bên dưới, vẻ mặt Diệp Huyên vẫn vô cùng bình tĩnh, đúng lúc này, Lý Thiện Thủy đột nhiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyên. Diệp Huyên nhìn về phía Lý Thiện Thủy, ông ta cười chữa ngượng: “Diệp công tử, hãy để Huyền Ngoa Tông chúng ta được đóng góp đôi điều!”
Diệp Huyên hỏi: “Ông chắc chứ?”
Lý Thiện Thủy nghiêm túc nói: “Tất nhiên rồi!”
Diệp Huyên gật đầu, giơ tay tỏ ý “xin mời”.
Lý Thiện Thủy ngẩng đầu nhìn về phía hai mươi kẻ đang ập tới, vẻ mặt bình tĩnh. Ông ta khẽ mở lòng bàn tay, một chiếc mộc ấn đột nhiên xuất hiện rồi bay lên: “Gọi tổ!”
Gọi tổ!
Vẻ mặt của Diệp Huyên ở một bên bỗng có phần quái lạ.
Trước kia toàn là kẻ khác gọi tổ tiên tới đánh hắn, đây là lần đầu tiên thấy người ta gọi tổ tiên mình tới để bảo vệ hắn cơ đấy…
Thật ra trong lòng Lý Thiện Thủy lúc này cũng rất phức tạp. Có thể nói đây chính là chiêu chốt của Huyền Ngoa Tông, trước đó vốn định sử dụng với cô gái áo trắng, nhưng lúc đó không chắc cú, hơn nữa sau khi thấy “thảm trạng” không gọi được tổ tông của Huyền Cơ Tông, ông ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/325006/chuong-5508.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.