Thiên Đạo nói: “Da mặt dày, mà lợi hại hơn nữa, chính là kiểu không cần thể diện. Da mặt Diệp Huyên ngươi còn dày hơn cả vách ngăn của vũ trụ này, không đúng, ngươi hoàn toàn không cần mặt mũi”.
Diệp Huyên: “…”
Thiên Đạo đặt bát cơm xuống trước mặt, sau đó đứng lên bước đến trước mặt của Diệp Huyên: “Đến tìm ta có việc gì?”
Diệp Huyên đưa quyển Cổ sử đến trước mặt: “Sao trang cuối cùng chỉ có tên của ta, thế là thế nào?”
Thiên Đạo cười: “Ý là chuyện tiếp theo, ngươi tự mình viết đi”.
Diệp Huyên cau mày: “Có ý gì? Cô không viết sao?”
Thiên Đạo trừng mắt, nàng ta nhìn Diệp Huyên, khóe miệng nhếch lên độ cong mê người: “Ta cho ngươi biết, ta muốn tính kế ngươi, sợ chưa hả? Ha ha…
Diệp Huyên: “…”
Nhìn cô gái trước mắt, trong lòng Diệp Huyên rối rắm.
Người này, hắn nhìn không thấu!
Cô gái này đã giúp hắn rất nhiều, nhưng lại nói với hắn rằng, nàng ta có mục đích.
Đương nhiên, chắc chắn hắn cũng biết là có mục đích!
Sao đối phương có thể vô duyên vô cớ giúp hắn được?
Chắc không thể nào chỉ bởi vì hắn đẹp trai?
Lúc này, Thiên Đạo đột nhiên cười nói: “Không còn nhiều thời gian nữa! Ngươi chú tâm đọc sách đi!”
Diệp Huyên nhíu mày: “Không còn nhiều thời gian? Có ý gì?”
Thiên Đạo nhìn hắn: “Ngươi nói xem?”
Diệp Huyên trầm giọng nói: “Thượng giới!”
Thiên Đạo cười nói: “Ta trì hoãn cho người một chút thời gian,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/323634/chuong-4136.html