Xung quanh yên tĩnh một cách kỳ lạ!
Diệp Liên ôm chặt lấy Diệp Huyên, Diệp Huyên cười khẽ: “Đừng sợ!”
Nói xong, hắn nhìn xung quanh: “Quen thuộc quá!”
Quen thuộc!
Từ sau khi trở thành Thế tử, hắn cũng thường đại diện nhà họ Diệp tranh giành khu mỏ với con cháu của hai nhà khác, thường đều đấu trong rừng sâu núi thẳm thế này, hắn không hề xa lạ với rừng rậm chút nào, đồng thời cũng đã quen việc liều mạng đấu với người khác trong đêm tối!
Diệp Liên nghiêng đầu nhìn Diệp Huyên: “Ca ca, có huynh ở đây muội không sợ!”
Diệp Huyên xoa nhẹ đầu Diệp Liên: “Không sợ thì tốt, muội phải nhớ, trời sập xuống, vẫn có ca ca đỡ trước!”
Diệp Liên nở nụ cười ngọt ngào.
Sau khi hai huynh muội ăn gà nướng xong, Diệp Liên ngủ thiếp đi.
Diệp Huyên bế Diệp Liên vào trong xe ngựa, còn hắn thì ngồi xếp bằng xuống, sau đó tiến vào trong tháp Giới Ngục.
Trước đó khi rời khỏi nhà họ Diệp đã đấu với An Lan Tú một trận, khiến hắn giác ngộ được khá nhiều!
Sau khi thấy tốc độ, năng lực phản ứng và ý thức chiến đấu của đối phương, hắn phát hiện mình còn có rất nhiều rất nhiều chỗ thiếu sót.
Diệp Huyên không đấu với cái bóng, mà nhớ lại những chi tiết nhỏ khi đấu tay đôi với An Lan Tú!
Lúc đầu là nhớ lại, nhưng dần dà, hắn bắt đầu giả thiết nếu mình là An Lan Tú… Phải nói là hắn học tập An Lan Tú, đồng thời cũng đang xem xét lại thời cơ và góc độ ra kiếm của mình lúc trước.
Một canh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319539/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.