Cô gái quyến rũ nhìn chằm chằm Diệp Huyên, không nói gì!
Diệp Huyên lạnh lùng nhìn nàng ta, sau đó quay đầu nhìn về phía ba người đàn ông trung niên cách đó không xa: “Ta chỉ là đi ngang qua, chuyện của các ngươi không liên quan đến ta”.
Nói xong, hắn lùi về xe ngựa và lửa trại ở một bên.
Anh hùng cứu mỹ nhân?
Diệp Huyên hắn cũng không bị não tàn, trên đời nào có nhiều người đẹp đến bảo người ta cứu như thế?
Bên ngoài nhiều cạm bẫy, nếu không cẩn thận, e rằng sẽ chết không thấy xác.
Hơn nữa khi không biết ngọn nguồn mọi chuyện, hắn sẽ không nhúng tay vào chuyện của người khác. Còn nữa, trước đó cô gái này còn muốn lợi dụng hắn, hoàn toàn không quan tâm hắn sống hay chết, điều này chứng tỏ nàng ta cũng không phải hạng tốt lành gì!
Thấy Diệp Huyên lùi về một bên, ba người đàn ông nhìn nhau, người đàn ông trung niên chắp tay với Diệp Huyên, sau đó nhìn cô gái quyến rũ dưới đất: “Tần Thường, giao đồ ra đây, ta sẽ để ngươi chết thoải mái!”
Cô gái lùi đến dưới một gốc cây, cười khẩy: “Mạc Thôn, nếu ta là ngươi, ta sẽ lập tức xoay người chạy trốn”.
Người đàn ông híp mắt lại: “Ngươi có ý gì!”
Lộc cộc lộc cộc!
Đúng lúc này, cách đó không xa đột nhiên vang lên tiếng vó ngựa gấp gáp!
Nhận ra điều này, người đàn ông trung niên biến sắc: “Ngươi gọi cứu binh!”
Cô gái tên là Tần Thường cười khẩy: “Ngươi đoán xem?”
Người đàn ông trung niên nhìn Tần Thường một cái: “Chuyện này, nhà họ Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/319540/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.