Cái bóng im lặng hồi lâu mới nói: “Chuyến đi này... Nhân quả vận mệnh của ngươi sẽ bắt đầu lại từ đầu, không có nó bảo vệ, ngươi sẽ...”
Vô Biên Chủ lắc đầu: “Không thành vấn đề”.
Cái bóng thở dài: “Vậy thì tùy ngươi. Chúc thuận buồm xuôi gió!"
Nói rồi thì lách mình nhường đường.
Vô Biên Chủ đang định bước vào cửa thì như nảy ra ý gì mà quay lại, nhìn xuống Diệp Huyên: “Kháo Sơn Vương, lần này từ biệt, không biết còn cơ hội gặp lại hay không”.
Diệp Huyên nói sau một hồi im lặng: “Trước sau gì cũng đi rồi thì để đồ lại cho ta được không? Ta thấy ông qua đó thì mấy thứ ấy cũng chẳng giúp được gì đâu!"
Mọi người: “...”
Vô Biên Chủ nhìn hắn một hồi: “Ta đợi ngươi ở thế giới Hư Chân”.
Rồi xoay người đi về phía cửa.
Chợt nghe Diệp Huyên gọi lại: “Khoan đã!"
Ông ta nhìn xuống, nghe hắn cười nói: “Quen biết lâu vậy mà hai ta hình như chưa đánh một trận đúng nghĩa thì phải?"
Vô Biên Chủ: “Ngươi muốn đánh ngay lúc này à?"
Mọi tầm mắt đổ dồn vào Diệp Huyên.
Hắn nói: “Ý là nhờ ông sang đó hỏi thăm sức khỏe mấy muội muội của ta!"
Vô Biên Chủ nhìn xoáy vào hắn: “Ngươi cút xa ra cho ta!"
Nói rồi lập tức bước vào cửa, biến mất khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626613/chuong-11692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.