Lý Thiên cười khổ: “Chúng ta đã đạt đến cực hạn ở nơi này, muốn đột phá tiếp tục chỉ còn cách đi đến thế giới cao hơn”.
Ông lão bên cạnh cũng gật đầu: “Phải, mục tiêu duy nhất trong đời ta chính là đến được thế giới Hư Chân trong truyền thuyết một phen, bằng không thì quá là đáng tiếc”.
Diệp Huyên: “Các người ở bên này là đại lão, qua bên đó coi chừng lại biến thành sâu kiến!"
Lý Thiên cười: “Nhưng cũng có thể trở nên mạnh hơn”.
Hắn gật đầu: “Cũng phải”.
Rồi ngẩng đầu nhìn về chân trời, tự nhủ Vô Biên Chủ hẳn cũng có suy nghĩ này.
Ông ta ở nơi này đã xem như vô địch, ban đầu hẳn là rất sung sướng, nhưng cứ kéo dài thì sẽ trở nên vô vị.
Bởi vì vô địch vốn là cô độc.
Bản thân hắn cũng trải qua cảm giác ấy rồi.
Mọi tầm mắt đều đổ dồn vào Vô Biên Chủ, nhìn bước chân ông ta càng lúc càng nhanh, càng lúc càng đến gần cánh cửa kia.
Lý Thiên buông tiếng thở dài: “Không hổ là người thiên mệnh trước kia, quả thật là yêu nghiệt!"
Diệp Huyên nhìn sang: “Ông cũng biết Vô Biên Chủ?"
Lý Thiên gật đầu: “Phải. Người này năm xưa mạnh cực kỳ, tiếc rằng sau đó...”
Ông ta khẽ lắc đầu.
Diệp Huyên đang muốn hỏi thì chợt cảm nhận một luồng khí tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2626610/chuong-11691.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.