Diệp Huyên cười lớn, không nói mà ấn một kiếm xuống, cả vũ trụ tinh hà lập tức bị kiếm của hắn chia làm hai, một vết kiếm dài cả trăm vạn tượng vạch ngang vũ trụ tinh không.
Diệp Huyên quay đầu nhìn Quan Nhất, cười nói: “Con thấy sao?”
Quan Nhất: “…”
Nhìn vết kiếm này, Quan Nhất hãi hùng thảng thốt.
Uy lực của nó thật kinh khủng.
Lúc này cô bé hơi hối hận vì sao lúc đó lại không học kiếm cùng Diệp Huyên.
Học gạch làm gì cơ chứ?
Quan Nhất tiếc hùi hụi!
Thượng Quan Ngưng ở một bên cũng kinh ngạc vô cùng.
Nhát kiếm này đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của nàng ấy.
Trước đây Tông Sư cửu phẩm đã là cường giả mạnh nhất mà nàng thấy rồi.
Nhưng bây giờ, uy lực của kiếm này đã hoàn toàn đánh đổ nhận thức về Võ đạo của nàng.
Đây là sức mạnh của thần tiên!
Thượng Quan Ngưng nhìn Diệp Huyên với vẻ mặt cực kỳ phức tạp.
Diệp Huyên khẽ mỉm cười: “Ta phải đi rồi”.
Vẻ mặt Quan Nhất ảm đạm, rất không nỡ.
Diệp Huyên xoa đầu Quan Nhất cười bảo: “Thế giới bên ngoài rất rộng lớn, đừng tự cao tự phụ, phải khiêm tốn. Đương nhiên con không được gây chuyện, nhưng cũng đừng sợ gặp chuyện, hiểu không?”
Quan Nhất gật đầu: “Con biết rồi”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2625462/chuong-11249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.