Diệp Huyên nhìn thoáng qua người đàn ông áo xanh, sau đó lấy kiếm Thanh Huyên ra, hắn ra vẻ lưỡng lự, sau đó nói: “Cha, đây là kiếm Thanh Nhi tạo ra cho riêng con...”
Nói xong, hắn nhìn về phía người đàn ông áo xanh: “Lần này cha đi, không biết khi nào mới có thể gặp lại, cha có thể để lại cho con chút gì đó làm kỷ niệm không? Đương nhiên, thứ gì cũng được, không cần nghịch thiên giống như kiếm Thanh Huyên, dù sao, kiếm này thật sự nghịch thiên... Đương nhiên, con không phải nghi ngờ năng lực của cha, chủ yếu là làm ra loại kiếm nghịch thiên như này quá tốn thời gian! Không muốn làm phiền cha!”
Tần Quan nghe thấy những lời Diệp Huyên nói, che miệng cười khẽ.
Cô gái váy tím nhìn Diệp Huyên, cười mà không nói.
Diệp Huyên nói xong, vẻ mặt chân thành chờ mong nhìn người đàn ông áo xanh!
Người đàn ông áo xanh liếc nhìn kiếm Thanh Huyên trong tay Diệp Huyên, một lát sau, y cười nói: “Kiếm này... cũng chỉ như vậy mà thôi!”
Diệp Huyên chớp chớp mắt, không nói lời nào.
Người đàn ông áo xanh bỗng nhiên cười ha ha, giơ tay ra gọi: “Đến!”
Xuy!
Phía chân trời, thời không đột nhiên vỡ ra, ngay sau đó, một đạo kiếm quang không biết từ chỗ nào bay tới, ngay sau đó, một thanh kiếm mỏng như cánh ve dừng trong tay người đàn ông áo xanh.
Diệp Huyên nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624739/chuong-10987.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.