Người đàn ông áo xanh nhìn thoáng qua bốn phía, sau đó cười nói: “Cha sắp đi rồi! Con có gì muốn nói với cha không?”
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Cha bảo trọng!”
Người đàn ông áo xanh nhíu mày: “Chỉ vậy?”
Diệp Huyên hơi lưỡng lự, sau đó nói: “Vậy cha muốn thế nào?”
Người đàn ông áo xanh trừng mắt với Diệp Huyên, sau đó nói: “Đến đây, luận bàn một chút!”
Diệp Huyên khẽ giật giật khoé miệng, nội tâm giống như hàng vạn con ngựa lao nhanh qua!
Người đàn ông áo xanh nghiêm mặt nói: “Biểu cảm này của con là gì? Thế nào? Con cho là ta luận bàn với con là vì muốn đánh con một trận? Tầm nhìn của con sao lại hạn hẹp như vậy?”
Diệp Huyên không nói lời nào.
Người đàn ông áo xanh mở tay phải ra: “Nào, chớ nói ta bắt nạt con, ta không cần kiếm!”
Diệp Huyên nhìn thoáng qua người đàn ông áo xanh, mẹ nó, hôm nay cha dù thế nào cũng muốn ra vẻ à!
Không cho người này ra vẻ một cách sảng khoái, sợ là người này sẽ không bỏ qua!
Nghĩ đến đây, Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nghiêm túc nói: “Cha, với thực lực của cah, cho dù không cần kiếm, trên thế gian này có mấy người là đối thủ của cha?”
Người đàn ông áo xanh nghiêm mặt nói: “Làm người phải khiêm tốn, biết không?”
Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-nhat-kiem-than/2624738/chuong-10986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.