Lòng dạ của con người, có lẽ cũng giống như biển sâu không thấy đáy.
***
Lòng dạ của con người, có lẽ cũng giống như biển sâu không thấy đáy.
Đáy lòng dậy sóng lớn, ngoài mặt vẫn là một khoảng gió êm sóng lặng.
Ví dụ như Tân Đồng của lúc này.
Lệ Đông Nhất hơi nhíu mày, sự bình tĩnh của cô khiến anh có hơi khó xử.
Bất luận tình huống biếnhóa thế nào anh luôn luôn bình tĩnh, có thói quen nắm mọi chuyện trongtay, nhưng giờ anh lại có cảm giác lòng dạ rối bời.
Lên lầu, đi tới cửa, tay anh nắm chặt lấy tay cô rốt cuộc cũng buông ra.
Tân Đồng lấy chìa khóa từ trong túi quần ra, tay của Lệ Đông Nhất lại bao phủ lấy tay cô.
Ấm áp, khô ráp và cô đơn, nhưng không đủ cảm giác an toàn mà cô đang thiếu.
“Tân Đồng,” đây là lầnđầu tiên anh gọi tên cô như vậy, không phải là cô Tân cũng không phải là cô, “Chuyện hôm nay là do tôi thiếu suy nghĩ.”
Hoặc là nói, anh hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ.
Anh tính toán lâu rồi, nhưng lại bị chuyện “bàn bạc hôn nhân” của cô và Lệ Thịnh đánh tan trong nháy mắt.
Cô yêu Lệ Thịnh, anh cảm nhận được rõ ràng sự quyến luyến, ỷ lại, và không đành lòng trong mắt cô.
Thậm chí, anh cũng biết một ít chuyện qua lại của cô và Lệ Thịnh.
Với đối thủ, anh thích trực tiếp đánh vào điểm yếu, nhưng cô lại không phải là đối thủ của anh.
Khóe miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989247/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.