Vì sự tồn tại của Nam Hợp, tảng đá ấy lúc này chỉ còn là một đống sỏinhỏ, dồn nén trong lòng cô, trong đầu cô. Vẫn cứ không thoải mái, rốirắm, khổ sở như trước, nhưng không còn khiến cô nghẹt thở, đè nặng thầnkinh của cô nữa, không còn khiến mỗi bước cô đi đều vô cùng gian nan,mỗi phút trôi qua đều dài đăng đẵng nữa.
***
Trên đời này, không thể so ai dễ dàng hơn ai.
Ông Lệ, Lệ Biên Thành,lăn lộn thăng trầm trong thương trường, dốc sức làm rất nhiều năm, đếntrung niên mất một đứa con, hiện giờ tuổi tác đã cao, tinh thần cũngkhông tốt lắm.
Ôn Hinh nhớ rõ điểm này, bữa cơm họp mặt gia đình đổi thành trưa thứ bảy, buổi tối dư ra thời gian để ông Lệ nghỉ ngơi cho khỏe.
Ôn Hinh là vợ thứ ba củaLệ Biên Thành, người vợ đầu tiên là người vợ thuở thiếu thời, đã mất, để lại một người con tên là Lệ Du, năm Lệ Thịnh 15-16 tuổi thì lâm trọngbệnh rồi qua đời. Người vợ thứ hai thì sinh con gái, sau lại dẫn ra nước ngoài, không trở về nữa.
Nhưng anh em của Lệ Biên Thành rất nhiều, con cháu của anh em họ cũng nhiều đến nỗi không đếm hết.
Ông Lệ tuổi tác đã cao,ít nhiều gì tư tưởng cũng có hơi cổ hủ, ý thức gia đình cũng vô cùngmạnh mẽ, trên phương diện chiếu cố anh em cũng chưa bao giờ qua loa.
Bởi vậy, con cháu lui tới nhà họ Lệ cũng rất nhiều.
Lệ Nam Hợp chẳng qua chỉ là một trong số đó.
Thấy cậu và ông Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989242/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.