Hơi thở của anh cuối cùng cũng bao phủ lấy Tân Đồng, nguy hiểm, lại mang theo sức mạnh an ủi lòng người đến kỳ lạ.
***
Khoảng 10 giờ tối, Lệ Đông Nhất gọi điện thoại đến.
Lúc đó Tân Đồng vừa mới kể chuyện cổ tích dỗ Nam Hợp ngủ xong, đang vặn đồng hồ báo thức cho sáng mai.
Đồng Dao đang nằm ở phòng bên cạnh nghỉ ngơi, Tân Đồng đã thay ra giường và bao gối mới cho cô.Tân Đồng còn nhớ lần đầu tiên Đồng Dao nhìn thấy giường tươm tất liềnhỏi, “Tân Đồng, đây không phải là cậu làm đó chứ?”
Có thể gấp chăn ngay ngắn như vậy, như miếng đậu hủ được cắt ra, thật sự là không giống lắm à.
Từ khi Đồng Dao biết đếnsự tồn tại của Nam Hợp, xưng hô với Tân Đồng liền từ “Đồng Đồng” chuyểnthẳng thành gọi cả tên, cô luôn yêu ghét rõ ràng, đối với chuyện TânĐồng giấu cô sinh Nam Hợp đương nhiên trong lòng không thể tha thứ, TânĐồng đối với chuyện này chỉ có thể mỉm cười bất đắc dĩ.
Đồng Dao xốc chăn lên lộn xộn, nhanh chóng chui vào, “Ngày mai sẽ tìm cậu từ từ tính sổ!” Giọng nói của cô ngấm ngầm uy hiếp.
Tính cái gì, đương nhiên là tính sổ rồi.
Tân Đồng nhìn người nào đó hoàn toàn rúc vào trong chăn, phồng lên một đống, rất giận dữ, liền lắc đầu, tắt đèn giúp cô.
Điện thoại vẫn đang không ngừng phát sáng, tiếng rung trong căn phòng yên tĩnh phát ra rất rõ ràng.
Tân Đồng sợ làm ồn Nam Hợp, cầm điện thoại lên, đi đến phòng khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/de-muon/1989208/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.